ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 115

- Thưa sếp, các anh bị lộ thì chúng em là những người bị lộ trước.

Như để chứng minh lời nói của Perrin, một loạt ếng đạn cối nổ đầu nòng
kéo theo những vệt lửa dài bắn về phía họ. Fa ori kêu :

- Nhanh lên ! Việt Minh bắn đấy.

Perrin trả lời :

- Được . Sắp xong rồi.

Một ếng gầm như sấm vang lên từ xa. Tiếng sấm này dội lại gần, vang
vọng khắp thung lũng, ngày càng rền vang, làm đau nhói lỗ tai, gây căng
thẳng mỗi lúc một tăng, cho tới khi ập xuống đất như một chiếc đầu xe lửa
đâm vào ga. Màng nhĩ như bị chọc thủng, đầu óc như bị gõ mạnh, toàn
thân như bị chấn động đến tận xương tủy.

- Nằm xuống!

Fa ori như bị dính chặt vào bờ chiến hào, gần như bất động, không thể có
được một cử chỉ nào. Anh không hiểu Perrin nói gì. Nhưng ếng thét của
Perrin bất giác đã làm cho Fa ori bừng tỉnh, nhảy vọt sang một cái hố bên
cạnh.

Tiếng sấm rền đã im bặt khi những trái đạn pháo rơi xuống đất. Thoạt đầu
là một sự rung chuyển chấn động có cảm giác như một làn sóng bò dưới
bụng. Rồi một ếng động như cây to bị đổ. Fa ori nhắm nghiền mắt, giơ
tay nắm chặt lấy mũ theo một phản xạ tự nhiên, miệng há hốc vì khiếp sợ,
bụng đau quặn, có cảm giác mơ hồ như đang phiêu bạt trong không gian,
giống như một con chim bị bão.

Cơn ác mộng này kéo dài bao lâu ? Chắc chắn không quá một giây, nhưng
Fa ori có cảm giác như kéo dài một thế kỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.