thô bạo vì hiểu rằng một nụ cười, một lời nói thương yêu trong lúc này càng
làm giảm sút ý chí chiến đấu :
- Câm mồm đi ! Chú ý bảo vệ vũ khí !
- Giữ sức để chiến đấu !
- Đừng khóc nữa. Nín ngay !
Các đường dây điện thoại đều bị đứt hoặc mềm nhão như những sợi bún.
Ngay cả loại W130 cũng không chịu nổi đạn pháo 105. Phải dùng máy vô
tuyến, với điều kiện những thiết bị này chưa bị phá hủy hoặc không bị vùi
lấp. Lại phải dùng tiếng lóng, mật danh, mật hiệu để nói chuyện vì sợ địch
theo dõi trên cùng một tần số. Chính vì vậy, những câu đàm thoại có vẻ
khôi hài, không thực tế :
- Schweiger ! Tình hình trong nhà thế nào ?
Trung đội trưởng trung đội 1 ở ngay bên cạnh nhưng qua điện đài, tiếng nói
như vang lại từ xa lại bị đứt quãng vì những tiếng nổ :
- Đang chuẩn bị va-li quần áo ! Đi pích-ních, chán lắm ! Cái lều đã đổ sụp,
ập xuống con chó.
Có nghĩa là : trung đội 1 đang bị pháo bắn. Không có gì bảo vệ. Hầm bị
sụp.
Trận bắn pháo chuẩn bị tiến công kéo dài suốt hai giờ. Bụi bay rất cao, che
khuất ánh mặt trời lặn tạo nên một cảnh hoàng hôn quái gở. Mọi người có
cảm giác sợ hãi vì bị cô đơn trong hầm hào hoặc trong hố cá nhân.
Cách đó vài mét ở trên cao, trung úy Turpin ngồi trong hầm chỉ huy đặt trên
đỉnh Beatrice 3 cố gọi điện về sở chỉ huy tiểu đoàn chỉ cách đó chưa đầy
200 mét về phía Tây. Máy điện thoại không trả lời. Qua điện đài vô tuyến,