ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 142


Nhưng, trưởng trại vui vẻ nói :

- Chauvet này, phải tổ chức thêm nhiều bếp ăn nữa.
- Thưa sếp , đủ rồi mà.
- Anh chưa hiểu rõ. Sẽ có thêm nhiều tù binh nữa !

Pháo Điện Biên Phủ

14 tháng 3 năm 1954

12 giờ trưa. Hết hạn ngừng bắn. Pháo Việt Minh lại nã đạn nhằm duy trì
một tình trạng bất an và lo lắng cho binh lính Pháp. Những quả đạn rơi đều
đặn, cách quãng, nhằm vào những hầm chỉ huy, chung quanh đó là những
người lính quan sát đang ra, vào ; những bãi đỗ trên sân bay, cố bắn trúng
những chiếc máy bay Bearcat ; những hầm pháo mà các pháo thủ vừa lợi
dụng thời gian tạm im ắng để củng cố.

Trời mưa. Một thứ mưa phùn ấm và nhớp nhúa như mồ hôi dính vào da, thu
hút những con nhặng xanh.

Vậy mà, cũng như các bạn mình, Yves Le Pajolec vẫn cởi trần trùng trục
khi lao động, cố gột rửa hết lớp bụi đất để cho những giọt nước mưa tạo
thành những vết đen dài trôi trên da thịt. Yves vẫn còn đội trên đầu chiếc
mũ sắt nặng trĩu. Đây là một sự bắt buộc có tính nguyên tắc nhưng trước kia
ít được tuân theo nghiêm chỉnh, chỉ sau khi xảy ra trận đánh đêm 13 tháng 3
mới trở thành một phản xạ tự vệ thực tế. Tất cả mọi người khi bước ra khỏi
hầm đều đội mũ sắt, kể cả đám phu không được phát mũ sắt vẫn thu lượm
của các xác chết để đội lên đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.