ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 24

1500 mét hiện ra trên hướng Lai Châu. Mấy người này trao đổi với nhau :

- Nhìn này, sương mù đang dày đặc thêm.
- Có vẻ như những triển vọng của cuộc hành quân Castor đang giảm dần
theo từng giây phút.

Đột nhiên, một vừng sáng maù đỏ chói đang biến mớ bòng bong màu xám
loang lổ thành những làn hơi nước. Mặt trời đã xuất hiện từ những đám mây.
Khung cảnh đang ảm đạm trở thành rực rỡ. Những dải sương mù bốc lên
cao tan trong ánh sáng đang sà xuống thấp.

Trên thung lũng Điện Biên Phủ, sương mù như bị luồng gió nuốt chửng,
đang bị tan, bị xé, bị rách từng mảng để bộc lộ những thảm xanh tươi của
ruộng đồng, những lùm đen sạm của cây cối, những vệt sáng màu bạc của
suối nước và dòng sông Nậm Rốn cuồn cuộn chảy.

Đã 6 giờ 37 phút.

Phó tổng tư lệnh Bodet thở phào, nhẹ nhõm. Ông lại gần tướng Gilles chỉ
huy trưởng cuộc hành quân :

- Có vẻ như trời hửng, Đúng không ?

Tướng Gilles không trả lời, chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Vầng trán cầu thủ bóng
ném của ông lúc này đang cúi sát khung cửa sổ máy bay, ông cố phát hiện
một vài dấu hiệu nổi bật của địa hình phù hợp với những tấm ảnh chụp từ
trên không mà ông vẫn còn nhớ như in trong óc. Đối với ông, câu nói vừa
qua của tướng Bodet chỉ còn đơn giản chứa đựng hàm ý : vài giờ nữa, hai
tiểu đoàn dù, những lính dù “của ông” sẽ đương đầu với thực tế gay go của
cuộc chiến đấu. Và cuộc chiến này nhất định sẽ xảy ra. Nhưng thắng lợi là
chắc chắn. Tướng Gilles tin cậy vào hai tiểu đoàn trưởng quân dù của ông là
Bigeard và Bréchignac. Đó là hai sĩ quan chỉ huy hai đơn vị thiện chiến có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.