ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 244

các đơn vị lính thuộc địa. Chừng nào bọn chúng có đủ số sĩ quan chỉ huy
( Theo quy định có tính nguyên tắc, chỉ huy các đơn vị lính thuộc địa từ
trung đội trưởng trở lên, đều là sĩ quan Pháp hoặc quốc tịch Pháp)
và các
chỉ huy đều có mặt bên cạnh thì chúng là những người lính xuất sắc. Bọn
chúng có một triết lý rất đơn giản : thánh Allah bao giờ cũng đi với người
chiến thắng. Vì vậy khi người chỉ huy tử trận thì chúng cho rằng thánh
Allah đã đi với đối phương. Vậy thì chống lại thánh Allah làm gì ?

Langlais thở dài rồi gượng một nụ cười nhăn nhúm :

- Tôi nghĩ, tôi đã quát mắng chúng quá lời …

Tại Dominique 2, trung sĩ Pierre Antonin có vẻ khó chịu. Một sự khó chịu ít
thấy đối với một thượng sĩ của tiểu đoàn. Thông thường, vị trí này vẫn do
một hạ sĩ thâm niên về tuổi đời cũng như về cấp bậc đảm nhiệm. Nhưng với
trung sĩ Antonin mới 20 tuổi đã phải gánh vác nhiệm vụ một thượng sĩ chỉ
vì không còn ai hơn.

Tiểu đoàn 3 trung đoàn 3 lính bộ binh Angiêri là một đơn vị nghèo, đã lê
gót giày trên lãnh thổ Đông Dương từ ba năm nay. Binh lính đều mỏi mệt,
bệnh tật, nhớ quê hương. Hơn nữa, trong suốt ba năm ở Đông Dương, họ
thật sự không có được bốn ngày nghỉ, trước khi mở cuộc hành quân
Mouette và Castor. Những người chỉ huy đều thiếu hụt, tán loạn, một nửa số
chỉ huy phải nằm bệnh viện vì sốt rét, kiết lỵ hoặc vì những vết thương. Ở
Điện Biên Phủ thật sự chỉ còn một chục sĩ quan, kể cả trung úy bác sĩ
Fayolle và khoảng chưa đầt hai chục hạ sĩ quan là thật sự khỏe mạnh. Còn
thượng sĩ cuối cùng thì hiện đang ở Hà Nội, ở hậu phương ..

Chính vì vậy mà Antonin đã được nâng lên cấp thượng sĩ. Cũng do đó
Antonin đã phản ứng trước sự quát mắng của trung tá Langlais lúc nãy.

Thật ra Langlais chỉ quát mắng một người có cấp bậc mà ông gặp khi đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.