ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 283


Cho mãi tới lúc đó Guenzi mới đi tới trạm xá quân y với 12 vết thương
trong người.

Giữa nửa đêm, trung sĩ Preignon được lệnh đưa trung đội vũ khí nặng của
tiểu đoàn dù xung kích số 8 lên Eliane. Đại úy Tourret ngồi trong hầm ngầm
lập tức đặt Preignon dưới sự chỉ huy của trung úy Luciani :

- Đi về phía trái ! Anh có nhiệm vụ bắn chặn, phong tỏa thung lũng giữa
“núi Hói” và bãi “Champs Elysees”.

Preignon ra đi. Ông bò sát mặt đất, kéo theo một khẩu 57 và một lính lê
dương làm nhiệm vụ tiếp đạn đã bị thương.

Trong bóng tối của giao thông hào, Preignon vấp phải một tiểu đội lính Bảo
an thuộc tiểu đoàn 6, nói bằng một thứ tiếng Pháp pha trộn tiếng Việt :

- Sếp ơi! Việt Minh nhiều lắm. Bọn ở đây chết cả rồi. Nhưng chúng mình
chưa có cách chết.

Theo phản xạ thần kinh, Preignon phá ra cười. Hình như chưa bao giờ ông
nghe thấy một câu nói ngộ nghĩnh như thế này.

Những tiếng kêu, những tiếng nổ, những tiếng đạn vẫn luôn luôn không
ngớt. Ánh sáng giả tạo của pháo sáng cũng luôn luôn chiếu, khiến cho
gương mặt người sống biến thành người đã chết. Gạch vụn và những mẩu
thịt rơi như mưa. Những mảnh đạn rơi xuống đất cùng với những sỏi trên
mặt cát. Tất cả hòa trộn với nhau. Tất cả xô đẩy, chen lấn nhau. Đất rùng
mình vì những cơn co giật. Khi pháo sáng tắt, đỉnh đồi Eliane hình như nhô
cao hơn.

Trong một đầu hào, Preignon vấp phải một thân hình nằm thẳng cẳng. Đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.