ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 391

Phủ cũng đang bị đợt sóng không ngừng của Việt Minh tiến đánh khắp mọi
nơi. Những mũi thọc sâu mỗi lúc một mở rộng và Điện Biên Phủ đã chìm
nghỉm trong vòng hai tiếng đồng hồ.

- Allaire của Bruno. Đừng mưu toan làm gì hết. Sẽ có ngay lệnh ngừng
bắn.

Giọng nói của Bigeard lộ rõ vẻ mỏi mệt. Và cả sự buồn bực nữa. Cách đây
vài phút một bóng người không nhận dạng được đầy bùn và máu, đột khởi
trước hầm chỉ huy. Đó là đại úy Le Page. Ông đã chiến đấu như một người
lính xung kích bình thường, bắn đến viên đạn cuối cùng.

Đối với Allaire, thông báo về cuộc ngừng bắn sắp tới đang làm tiêu tan mọi
hi vọng của ông. Đầu hàng ư ? Không thể được ! Ông ngây thơ nghĩ rằng,
việc đầu hàng giữa chiến trường đối với người lính là chuyện hèn mạt nhất,
điều lệnh quân đội coi đó như một sự phản bội. Trước mắt ông, hiện lên
hình ảnh của một quan tòa án binh.

Allaire không thể quyết định ra lệnh cho binh lính dưới quyền hạ vũ khí mà
không tin chắc rằng đó là phục tùng mệnh lệnh các cấp trên của mình. Ông
trả lời Bigeard :

- Rõ ! Nhưng tôi cần có một mệnh lệnh bằng văn bản.

Bigeard không phản ứng. Lời yêu cầu bất lịch sự trong tình huống này đối
với ông chỉ là một trách nhiệm của mình đối với một câp dưới mà ông cho
rằng anh ta đang bối rối. Ông trả lời :

- Được ! Anh cho một liên lạc đến hầm chỉ huy.

15 phút sau, anh lính dù sũng nước, lấm lem, ngơ ngác quay trở lại. Anh ta
đưa cho trung úy một mảnh giấy Bigeard viết bốn câu bằng nét chữ bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.