ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 392

bướm :

“Gửi Allaire

Ngừng bắn. Lúc 17 giờ 30. Không bắn nữa. Không cờ trắng. Hẹn lát nữa.
Bruno ký ».

Phía dưới thêm mấy câu phản ánh vẻ tuyệt vọng của Bigeard «

« Ôi ! Tiểu đoàn 6 khốn khổ ! Những lính dù khốn khổ ».

Allaire cẩn thận gấp mảnh giấy, nhét vào trong túi ngực. Đây là văn bản xác
nhận duy nhất. Ông chỉ còn chờ đợi.

Trong hầm chỉ huy trung tâm, các sĩ quan trong ban chỉ huy đều cảm thấy
cay đắng trong họng vì thua trận. Tướng De Castries che đậy nỗi bối rối
bằng cách chỉnh đốn trang phục, thắt lại chiếc khăng quàng nổi tiếng của kỵ
binh. Đại tá Langlais vẫn còn bám giữ hi vọng điên cuồng cho tới giây phút
chót, đã đội chiếc mũ bê-rê đỏ, ngồi im lặng bực bội. Allioux chỉ huy pháo
binh cách đây mười phút đã cho bắn hết những quả đạn cối cuối cùng, hiện
trong tay không còn gì hết.

Và những người khác, tất cả những người khác, từ lính cơ quan phục vụ
đến các đơn vị chiến đấu, lính pháo , lái xe, lái máy bay, thông tin , đã cảm
thấy cái chết trong tâm hồn khi nhìn thấy những « bộ đội » đầu tiên xông
đến.

Gần trại tù binh tạm thời, trung úy Patricot châm điếu thuốc lá cuối cùng.
Ông biết trước sẽ bị đưa ra tòa án quân sự vì tội đã sử dụng tù binh vào các
mục đích quân sự. Ông liếc mắt nhìn trộm những con cừu đang đến giờ
được giải phóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.