ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 65

lại quay về với cảnh cô đơn, bận rộn với những công việc hàng ngày.

Những cuộc viếng thăm này được đánh giá khác nhau. Các sĩ quan tham
mưu thì hoan nghênh vì được phỉnh nịnh. Các chỉ huy binh đoàn thì khó
chịu và sốt ruột vì cứ phải trinh bày hàng chục lần một vấn đề chiến thuật,
hoặc phải trả lời những câu hỏi giống nhau.

Trung tá Gaucher, chỉ huy bán lữ đoàn lê dương số 13 nói :

- Tôi y như một hướng dẫn viên khách tham quan tòa lâu đài cổ. Tôi có
thể trả lời trước khi khách “du lịch” đặt câu hỏi. Bởi vì, các vị bộ trưởng
thường chỉ hỏi “ Theo ông, liệu có giữ được không ? “ Các nhà chính trị, các
vị dân biểu nói với tôi “ Nước Pháp tin ở các ông “. Các tướng lĩnh thì phớt
tỉnh, không thèm hỏi gìm chỉ chờ đợi. Còn những người Mỹ thì rõ ràng
trông họ rất ưng ý, nhưng vẫn cứ làm ra vẻ, lấy gậy chọc vào đất nắp hầm
xem độ dày ra sao ..

Dù sao, nếu ngày 24 – 12 – 1953, có một vị khách nào đó tới thăm Điện
Biên Phủ họ cũng không thấy có một lính dù nào trong căn cứ. Tất cả binh
đoàn đổ bộ đường không do trung tá Langlais chỉ huy, từ tiểu đoàn lê dương
đến tiểu đoàn dù xung kích từ ngày 22 tháng 12 đã xuất phát theo hướng
Nam, đi về phía Sốp Nạo trên lãnh thổ Lào để mở cuộc hành quân mang tên
Régates nhằm bắt liên lạc với một cánh quân khác từ Luông Phabang đi tới
để tỏ rõ Điện Biên Phủ không thể bị vây hãm, không thể bị cô lập và doanh
trại này đã chủ động áp dụng biện pháp rút ra ngoài.

Régates có nghĩa là những người đua thuyền và cũng là thử nghiệm cuối
cùng cuộc hành quân xa có tính chất thăm dò. Bởi vì, từ lễ Nô-en này, căn
cứ lục-không quân đã chấm dứt nhiệm vụ đánh tỏa ra các vùng hậu phương
Việt Minh và thật sự trở thành một cứ điểm phòng ngự ngày càng bị vòng
vây của địch xiết chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.