ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 90

- Thế Bordas đâu ?
- Có tôi ! Báo cáo thiếu úy, tôi muốn nói thẳng ra, là … ( Bordas ngần ngừ
một lát, cố nở một nụ cười trên khuôn mặt nhăn nhó rồi nói tiếp ). Thưa
thiếu úy, tôi muốn tếch khỏi chỗ này ngay lập tức.
- Vì sao ?
- Như tôi đã báo cáo. Tôi đã hết nhiệm kỳ phục vụ tại Đông Dương. Ông
biết rõ rồi đấy ! Ba năm. Ba năm không nghỉ phép, không ngừng việc,
không có gì cả. Toàn là những cuộc hành quân dã ngoại, đóng quân trong
đồng ruộng, sục sạo trong rừng rú, rồi bây giờ là chui rúc ở Điện Biên Phủ.
Tôi ngán quá rồi.

Pastor vốn không ưa giải thích, nói :

- Tôi hiểu.

Carre lập tức chen ngang :

- Mày xéo đi ! Tâm trạng mày không được ai đồng tình cả. Mọi người sẽ
làm thay mày.

Bordas vặn lại :

- Mày cứ việc ở lại. Tao cứ đi. Đó là tất cả sự khác nhay. Hãy nhớ lời tao
đã nói với mày, hãy kết thúc cuộc đời tốt đẹp trong trung đội. Nay mai,
chúng mày sẽ đánh nhau một trận ra trò với Việt Minh. Trong lúc đó thì cái
thằng Bordas là tao đây sẽ làm gì ? Nó sẽ ở Pháp uống rượu say trong quán
Château Margaux để tưởng nhớ tới chúng mày.

Preignon bình phán :

- Được đấy, mày là thằng gặp số đỏ, có thể đi ngay từ bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.