ĐIỆN BIÊN PHỦ CUỘC ĐỐI ĐẦU LỊCH SỬ MÀ NƯỚC MỸ MUỐN QUÊN ĐI - Trang 132

Tướng Cogny. Trong khi các sĩ quan của Navarre tỏ ra lạc quan thì các sĩ
quan làm việc cho Cogny lại không giấu được sự bi quan. Consul Sturm
báo cáo: “Những người đứng đầu nội các của Cogny trước đây và hiện nay
đã nói với tôi tuần trước rằng Cogny không bao giờ đưa ra quan điểm về
Điện Biên Phủ nhưng lại chấp nhận nó như một kế hoạch may rủi khi
Navarre ra lệnh thực thi”. Hơn nữa các thông điệp của Cogny gửi cho De
Castries đã trở nên không thực tế khi giải thích về tình hình hiện tại. Yêu
cầu tăng quân và những lo lắng về một kế hoạch trốn chạy của Đại tá De
Castries nếu pháo đài bị tàn phá, bị gác bỏ bằng những lời hứa sẽ huy động
một nhóm lính dù và sẽ nghiên cứu một kế hoạch ứng cứu lực lượng bị bao
vây. Cogny thúc giục De Castries tiếp tục theo dõi thành công của chiến
trường. Ông ta viết thêm một đoạn nhấn mạnh rằng công sự nào bị đối
phương chiếm sẽ ngay lập tức được lấy lại, giá như De Castries không hạn
chế lực lượng dự bị theo lời đề nghị của ông ta. Thậm chí một quan sát viên
trung lập cũng sẽ không khó khăn gì trong việc nhận thấy hơi hướng tự biện
hộ mạnh mẽ cho tương lai trong một đoạn viết như vậy. Điều đã xẩy ra tiếp
theo ở Điện Biên Phủ là cái gì đó mà rất ít cựu chiến binh muốn bàn tới. Sự
kiện này đã phản ánh bằng việc làm của một sĩ quan cao cấp và thách thức
nguyên tắc kỷ luật của quân đội Pháp. Sáng sớm ngày 24 tháng 3, Trung tá
Keller, Trưởng phòng tham mưu của De Castries được đưa về Hà Nội. Sau
đó Trung tá Langlais đảm nhiệm chức chỉ huy không chính thức ở Điện
Biên Phủ với sáng kiến riêng của anh ta. Trách nhiệm vạch kế hoạch và
thực thi các đợt phản công được giao cho Thiếu tá Bigeard. Mặc dù việc
thay đổi chỉ huy chưa công bố, nhưng nó vẫn xuất hiện dưới nhiều hình
thức khác nhau. Ngày 24 tháng 3, việc không tham chiến của De Castries
không còn là một bí mật nữa. Ông ta ở im trong bốt chỉ huy có lính bảo vệ,
tập trung liên lạc với Cogny hàng ngày qua đài bán dẫn, ký vào các bức
điện được chuyển tới và hiếm khi ra ngoài. Langlais và các chỉ huy lính dù
của ông trên thực tế đã chỉ huy trận đánh, luân phiên các đơn vị, chỉ đạo các
cuộc phản công và phối hợp sự yểm trợ của pháo binh và không quân. Thực
tế, việc điều động Langlais sau này đã trở thành cuộc bạo loạn của một số sĩ
quan không phải lính dù, và chỉ là đối phó với tình hình hiện tại. Thật lạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.