ĐIỆN BIÊN PHỦ CUỘC ĐỐI ĐẦU LỊCH SỬ MÀ NƯỚC MỸ MUỐN QUÊN ĐI - Trang 159

chưa được giải mã nhưng cũng đủ rò rỉ ra ngoài bằng những lời bình luận
cá nhân và những hồi ký để chỉ ra rằng một lời đề nghị như vậy phải được
cân nhắc thận trọng. Thật may cho quân đồn trú ở Điện Biên Phủ, chương
trình được bãi bỏ. Các vũ khí hạt nhân tương đối thô sơ của năm 1954 chắc
sẽ huỷ diệt toàn bộ những người phòng thủ cũng như những kẻ tấn công
nhưng việc sử dụng vũ khí hạt nhân lần thứ hai này của Mỹ ở châu Á sẽ gây
ra thảm hoạ khôn lường và những hậu quả chính trị lâu dài. Trong khi Mỹ
còn do dự trong việc lôi Pháp ra khỏi chảo lửa thì một cuộc tranh luận về
việc phân bổ lực lượng lính dù tăng cường lại đang diễn ra giữa Hà Nội và
Điện Biên Phủ. Đại tá Sauvagnac và Chuẩn tướng Gilles - thay thế chỉ huy
lực lượng dù, quyết định tiến hành huấn luyện cho những binh lính không
có chuyên môn về nhảy dù. Từ khi có nhu cầu cấp bách thì lính pháo binh,
lính xe tăng và lính điều hành đài phát, những người đã tình nguyện nhảy
dù xuống Điện Biên Phủ đều không qua huấn luyện nhảy dù. Sauvagnac
còn được hứa rằng những đợt thả dù sẽ được đưa vào các khu vực đã xác
định và tương đối an toàn nhưng điều kiện này giờ đã trở thành một điều
không có khả năng thực tế. Đại tá Langlais cho rằng binh lính nhảy dù
xuống Điện Biên Phủ đơn giản là đang tới các vị trí chiến đấu của họ bằng
một loại phương tiện khác mà thôi. Tuy không tương xứng với các cuộc đối
đầu giữa Navarre và Cogny, nhưng cuộc tranh cãi giữa Langlais và
Sauvagnac đã đạt tới một đỉnh cao trong suốt các đợt nhảy dù vào ban đêm
của tiểu đoàn Bréchignac. Khi những chiếc C-47 bay vòng quanh để chờ
một chút yên lặng của hoả lực gần khu vực nhảy dù, Langlais nhận ra rằng
thời gian đã hết và yêu cầu lực lượng không quân thả dù xuống vị trí chính.
Khi sĩ quan không quân chịu trách nhiệm đợt tác chiến này còn do dự,
Langlais đã lệnh cho anh ta thực hiện và nói sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm
với hành động này. Sự phản đối của Sauvagnac đã làm cho Langlais đáp lại
bằng một giọng điệu cay độc: Tôi đã nhận được bức điện của anh. Nó chỉ
cho tôi thấy rằng anh vẫn chẳng hiểu gì về tình hình ở Điện Biên Phủ. Tôi
nhắc lại không còn cái gì ở đây, kể cả nhóm không quân, lính Lê dương
hoặc lính Marôc, mà chỉ có 3000 binh lính chiến đấu trong đó lính dù là trụ
cột, đang phải cố đứng vững trước sự tấn công của 4 sư đoàn của Tướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.