ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 123

mất. Cái thứ hai trong mười ngày.

Lính bộ binh bản xứ ở Gabrien đã có kinh nghiệm về kiểu hành quân tác
chiến này, chẳng là họ đã từng bị thất bại trước cao điểm 633, ngọn đồi có
rừng ở về phía bắc vị trí của họ. Dù có chi viện của máy bay khu trục và
pháo binh, nhưng Việt Minh đã ngăn chặn bước tiến của họ. Những người
bị thương của tiểu đoàn 5, trung đoàn 7 Angiêri đã kể lại rằng họ nghe thấy
tiếng nói "dưới chân họ" và họ đã "bị bắn trực diện" mà không nhìn thấy
người bắn. Hai ngày sau, thiếu tá Méccơnem giải thích, sau một lần thử thứ
hai, lần này thì đạt kết quả mỹ mãn:

“Khi chúng tôi ở trên mục tiêu, đại úy Ca rê kể, đó là để nhận thấy rằng
Việt Minh đã rời bỏ nó từ hôm trước. Việt Minh đã đào những hào chiến
đấu rộng 30 cm trong rừng, phủ cành cây, đất và cỏ. Cách một mét thì
không thấy gì, không có lấy một góc bắn nào. Qua một lỗ châu mai 5 cm,
Việt Minh nhìn thấy kẻ tấn công đang đi đến, đúng lúc người này giẫm lên
bờ hào; họ thấy người đó đầu tiên, không mất một viên đạn nào và vẫn trú
ẩn được. Chẳng cần hàng rào dây thép gai, chỉ cần quân số mà quân số thì
Việt Minh không thiếu".

Ở Isaben trong lúc đó, trung úy bác sĩ Pông phàn nàn vế tình trạng rỗi việc
của anh:

“Anh luôn luôn có ít bệnh nhân, anh tâm sự với vợ. Thiếu người bệnh thì
anh chữa chạy cho chó. Bọn anh có một con chó con ốm, sáng hôm qua anh
tiêm cho nó 500 đơn vị penicilin-strep-tomicine. Một giờ sau nó chết,
những người phu đã chiếm lấy nó, chặt ra từng mảnh, cắt thành miếng và ăn
không cần lôi thôi gì cả. Tất cả cây con vật đều là tốt, theo họ, nhưng họ ưa
thích hơn hết đó là con chó mà họ làm cho nó thích nghi bằng mọi cách”.

Ở sân bay, Giắccô Rastuin đề cao cuộc tranh luận:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.