ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 125

trước khi những điều đó xảy đến! Hãy để chỗ cho người khác, chúng con đã
qua một thời gian ở đây rồi”.

Ở bán lữ đoàn lê dương ngoại quốc thứ 13, trung tá Gô sê cũng vậy, cũng
có những tư tưởng rầu rĩ và trong một bức thư gửi vợ, một từ bất bình
thường đã hiện diện ra dưới ngòi bút của ông, sự chán nản:

“Từ vài hôm nay bọn anh đã thành những con người ít hấp dẫn... Từ khi
những điều không hay xảy ra khắp nơi. Thế mà các anh đã làm một loạt
cuộc hành quân mà các anh đã phải trả giá khá đắt. Anh không nói đến
những cuộc bắn pháo thực ra đó là chuyện nhỏ thôi ... Phải thừa nhận công
thức Na va đã không thành công hơn cái còn lại. Bọn anh đang ở trong một
ngõ cụt. Việt Minh điều khiển trận đánh của họ, còn bọn anh thì chỉ ngồi
chống đỡ. Bọn anh không thể sống một cuộc sống rất kỳ cục và sự mệt mỏi
chán nản bắt đầu xâm chiếm mọi người". (ngày 12-2).

Ngày 15-2 Gô sê (Chú thích: Sinh năm 1905 ở Buốcgiơ, Giuyn Gô sê tốt
nghiệp võ bị Xanh Xia năm 1929. Ở Điện Biên Phủ là thời kỳ thứ 3 lưu lại
ở Đông Dương, trung tá Gô sê chỉ huy chiến đoàn cơ động GM9 nhưng
trước hết ông là đoàn trưởng bán lữ đoàn lê dương ngoại quốc thứ 13.)
muốn tự trấn an mình nhưng sự bất lực trong việc tác động đến sự kiện đã
lộ ra: "Tình hình khá rối rắm nhưng không phải là trầm trọng. Người ta
không biết rõ ràng lắm Việt Minh sẽ làm gì, chỉ thấy họ tấn công hầu như
khắp mọi nơi”.

Ngày 18, từ "mệt mỏi” lại tái xuất hiện:

“Ở đây thời gian vẫn trôi đi với sự mệt mỏi; sau khi nỗ lực cao rồi, các anh
muốn được đền bù, nghĩa là muốn Việt Minh đến thử sức với bọn anh,
nhưng hiện thời họ không có vẻ quyết định. Từ vài hôm nay, các anh tự nói
với mình "có lẽ đêm nay đấy", tuy có vài cuộc chạm súng nhưng vẫn chẳng
xảy ra điều gì”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.