ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 158

anh hồi đó, kế đó là đến Isaben chào trung tá Lalăng cũng là người Corêgơ
xứ Brivơ.

Lalăng vừa mới viết thư cho vợ:

“Hình như Việt Minh lại chú ý đến bọn anh. Động đậy nhúc nhích chút ít
khắp nơi. Vài phát đạn, vài quả cối... Việc đó có thể gây nhiễu cho công tác
bưu điện: máy bay gặp khó khăn cho việc hạ cánh, em đừng lo lắng nếu
nhiều ngày không được tin (...). Tạm biệt em yêu, hãy cầu nguyện cùng
anh, cầu nguyện cho nhiệm vụ của anh nhiều hơn là cho sức khoẻ của anh,
hãy cầu nguyện cả cho binh sĩ của anh..”.

Ở Bêatơrít, tối ngày 12, một thông tin được thiếu tá Pê gô truyền đạt cho
các sĩ quan của mình: “Việt Minh cho sơ tán các làng gần nhất". Tuyếcpanh
tăng cảnh giới lên gấp đôi: "Người ta nghe Việt Minh làm việc cả đêm”.

Trung tá Gơ sê viết bức thư cuối cùng vào buổi tối 12 nhưng nó mang dấu
bưu điện ngày 13 khi đến địa chỉ:

“Đã hai ngày rồi, các anh sống trong tình trạng báo động và bị Việt Minh
xiết chặt lại khá gần, rốt cục hình như họ đang muốn tấn công các anh. Hôm
qua và hôm nay các anh đã có những trận đánh khá quan trọng và than ôi,
anh đã mất người sĩ quan thứ sáu bị giết, trong một tiểu đoàn trong vòng
sáu tháng. Thật là nặng nề. Trận địa bị dội đạn pháo, có những máy bay bốc
cháy và trong lúc anh viết cho em, đạn nổ hầu như khắp mọi phía”.

Vị trung tá nhớ vợ và con gái là An nơ Mari, tình cảm đó thể hiện trong hai
câu: "Bây giờ phải mong đợi cho ngày tháng trôi đi nhanh chóng. Anh luôn
nghĩ đến ngày trở về...".

Ngược lại, Va đô lại tươi tỉnh với ý nghĩ ngày 13 ông sẽ xếp dụng cụ đồ
nghề lại và cầm lấy khẩu súng: "Chúng ta sẽ có ba hoặc bốn ngày khó khăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.