ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 221

“Pazít đã đến tận chân cứ điểm Gabrien. Tôi ngạc nhiên về điều đó bởi vì
tôi đã nghe một trong các rađiô và không có cảm giác gì về một cuộc rút
lui, hoàn toàn không. Tôi có nghe Méccơnem cho đến khi ông ta bị thương
và về sau chúng tôi tiếp tục nghe hai trong số các rađiô của Gabrien. Và
chẳng bao giờ tôi có cảm giác là họ rút lui. Vì thế khi Pazít nói với tôi: "Tôi
không thể lấy lại được vị trí, tôi không có đủ người” (Chú thích: Xêganh
Pazít nói thêm: "Tôi cũng không thể dùng những người rút lui, họ như
những thợ săn đã bắt được thú, họ đã bị đánh cho loạng choạng cả đêm rồi”
(Lưu trữ của ủy ban điếu tra).), tôi nói với ông ấy: "Vậy thì phải thu dung
họ và đưa họ về”. Tình hình diễn ra như thế đấy, tuy nhiên Pazít dứt khoát:
khi ông ấy đến, mọi người đã đi xuống sườn phía nam.

- Vậy Pazít đã thành công vào lúc đó? Chủ tịch phân vân.

- Pazít đã thành công. .

- Xe tăng có sao không

- Nhiều chiếc trúng đạn nhưng đều về được cả, chỉ có một xe Jeep trên trận
địa.

Chiếc xe Jeep của đại uý Đruin. Khi người ta nói với ông về sự tham gia
của không quân, Caxtơri trả lời: "Không có sự tham gia nào, vì mưa như
trút nước".

Caxtơri tính toán rằng trong hai ngày đầu tiên, giữa Bêatơrít và Gabrien, đã
bắn khoảng 10 ngàn quả đạn, nghĩa là hơn một phần ba số dự trữ của Điện
Biên Phủ (Chú thích: Theo Ăngri đờ Brăngxiông, việc tiêu thụ đạn từ ngày
13 đến 16-3 đã lên đến 17.500 phát đạn 105, 9.600 đạn cối 120 và 2.200
đạn 155 (H. Đờ Brăngxiông. Pháo thủ trong lò lửa. Paris Presses de la Cité,
năm 1992).), phần lớn những thiệt hại của địch là do những "cú búa bổ" của
các khẩu đại bác Pháp phía trước hàng rào kẽm gai. Chúng ta chuyển vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.