ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 326

Trong một bức thư khác, viết cùng ngày, Tơráp không nói đến thành công
mà trái lại báo về sự thất bại của hành động đầu tiên:

“Cuộc tấn công đầu tiên của chúng tôi bị đẩy lùi, nghỉ một lát, chúng tôi lại
bắt đầu lại. Trung úy Xamalen kéo theo người của mình và vài phút sau
chúng tôi lại bám chắc vào tuyến phòng thủ đầu tiên của cao điểm và bắt
được 25 tù binh. (Chú thích: Đề ngày 17-11-1954 và do Tơráp viết sau khi
bi bắt trở về, thư đầu tiên gửi cho Hêlen Coócbinơ. Thư thứ hai cùng ngày
viết cho Blăngsơ Xamalen.)

Ở đơn vị Lơ Buđéc, tất cả các sĩ quan đều bị thương: Bulay bị một viên đạn
vào đùi, Đatanh bị những mảnh lựu đạn vào cẳng chân, Phrômông thì mặt
và ngực bị thủng lỗ chỗ, Buđéc phải ra lệnh cho anh đi băng bó. Một viên
đạn xuyên bắp chân của thiếu úy Lêcuyê đi cùng với trung đội của mình
thuộc đại đội 4 mà Tơráp "mượn”, nhưng chàng sĩ quan trẻ tuổi vẫn có thể
đi với cái chân khập khiễng. Lơ Buđéc, cũng thôi không đuổi theo nữa:

"Tôi bị thương hai lần. Lúc đầu một mảnh đạn trong ngực, sau đó một viên
đạn vào bả vai. Người của tôi đưa tôi đến bác sĩ Riviê, bác sĩ lại đưa tôi đến
trạm giải phẫu”.

Tại đó anh gặp lại Ginlơ đờ Phrômông, "băng quấn đầy người và năn nỉ xin
về tiểu đoàn". Trung sĩ Mênagiơ đã đưa những người sống sót của đại đội
trở về. Sau khi được điều trị Lơ Buđéc đến ở trong hầm trú ẩn của cha Hanh
rích: "Cha cùng ăn với tôi và sáng sáng tôi làm lễ tại chỗ ở. Tôi chỉ trở lại
ngày 16-4 để đảm nhiệm chức trách sĩ quan OPS".

Ở đơn vị Tơráp, trung úy Xamalen bị thương vì mảnh lựu đạn và được đưa
đến trạm quân y, từ đó anh trở lại ngày 15- 4, trước Buđéc một ngày. Chúng
ta đọc ý kiến của Tơráp, ý định của anh luôn luôn nhằm vào điều chủ yếu:

“Ngày hôm đó là một địa ngục thực sự. Coi khinh những tồn thất, Việt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.