ĐIÊN CUỒNG BẤT ĐẮC DĨ - Trang 11

Trên khắp các đường phố người ta giết cừu dâng lễ. Trước tòa thị sảnh

dựng lên một cổng chào kết bằng những bó hoa nguyệt quế. Trên cổng chào
chói ngời khẩu hiệu “Quan tân thị trưởng muôn năm!”.

Ông bụng phệ bước lên lễ đài dựng trước tòa thị sảnh và bắt đầu diễn

thuyết:

— Ngài thị trưởng mới của chúng ta đã chiếm được trái tim của tất cả

mọi người thành phố ta bằng nghị lực, lòng trung thực, bằng tài tổ chức và
lòng trung thành với Tổ quốc…

Raxim bực lắm, ông nhảy lên chỗ diễn giả giằng lấy những tờ giấy có

bài diễn văn tâng bốc ấy mà xé đi.

— Tôi xin phản đối! - Ông quát vào mặt ông bụng phệ.
Anh tàn nhang reo lên:
— Thưa bà con! Đấy là tấm gương khiêm tốn vô song! Liệu đã có ai

trong chúng ta thấy một điều tương tự hay chưa! Quan tân thị trưởng muôn
năm!

— M-u-ô-n n-ă-m!!
Trận bão vỗ tay truyền lan khắp nơi.
Ngài tân thị trưởng chạy vào tòa thị sảnh trốn những lời tâng bốc như

trốn thiên tai.

Phòng khách tòa thị sảnh đầy người - ai cũng muốn chúc mừng ngài tân

thị trưởng.

Trịnh trọng vòng tay trước ngực, chàng trẻ tuổi hỏi:
— Ngài có lệnh gì không ạ?
Ông già hom hem giọng nịnh bợ:
— Không ai xứng đáng với vị trí này bằng ngài.
Ông thị trưởng kêu lên:
— Xin thề trước thánh Ala, tôi sẽ nộp đơn về hưu. Các ông cút ngay đi!
Mọi người cúi gập đầu lùi bước ra cửa.
— Chúng tôi xin vâng!
— Ngài cứ dạy bảo!
— Mỗi lời của ngài là một pháp lênh!
Raxim thở dài ngao ngán:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.