ĐIÊN CUỒNG BẤT ĐẮC DĨ - Trang 122

— Phải, phải, rất gấp! Tôi bắt buộc phải gặp cô Katêrina xinh đẹp. Đã

một tháng nay tôi tìm cô ấy trên điện thoại mà không được.

— Nếu có việc khẩn xin ngài hãy để lại địa chỉ, chúng tôi sẽ báo cho cô

ấy.

Vừa lúc đó có tiếng gõ cửa. Người đưa thư bước vào và trao cho Seclốc

Hôm một bức điện. Seclốc Hôm đọc được nội dung sau:

“Thưa ngài Seclốc Hôm, nhà thám tử tài ba của cảnh sát mật, theo tin

tức mà Cục An ninh thành phố Ađana nhận được từ một công dân đáng tin
cậy, có một phụ nữ thuộc nhóm buôn lậu khét tiếng đã vượt qua biên giới,
giấu trong người hai trăm năm mươi gam cà chua. Chúng tôi đề nghị ngài
hãy áp dụng các biện pháp cần thiết để truy tìm tội phạm và thông báo
ngay kết quả cho chúng tôi biết.

Đội đấu tranh chống tội phạm buôn lậu. Phòng Hai.
Trưởng Phòng Hai cảnh sát đặc nhiệm, Haxan Ali, sinh năm 1925 tại

Kintakhi”.

Bác sĩ Oatsơn có vẻ hồi hộp:
— Chúng ta làm gì bây giờ đây, tiên sinh?
— Quá đơn giản. Đầu tiên ta hãy trả lời bức điện.
— Sau đó?
— Sau đó họ sẽ trả lời chúng ta.
— Tiếp theo?
— Chúng ta lại gửi điện trả lời!
— Và tiếp tục?
— Họ lại điện cho ta lần nữa, ta lại trả lời, rồi họ lại điện cho ta. Cuối

cùng bên nào không kiên nhẫn được sẽ phải thôi không gửi điện nữa…

— Vâng, nhưng thưa tiên sinh…
— Khi đó bên kia sẽ nhớ ra và viết xác nhận. Cuối cùng sẽ có một đống

thư, người ta sẽ phải tuyển mộ các thư ký, nhân viên đánh máy, nhân viên
văn thư, lưu trữ, dọn rác, gác cổng. Rồi dần dần cần đến cả kế toán. Đến lúc
đó chúng ta sẽ thành lập các phòng, ban, tổ.

— À, ra thế!
— Chúng ta sẽ có ngân quỹ riêng. Cuối cùng sẽ thành lập hẳn một “Ủy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.