ĐIÊN CUỒNG BẤT ĐẮC DĨ - Trang 59

TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT

C

húng tôi cần phải gặp nhau lúc mười một giờ tại tiền sảnh khách sạn

“Hintơn”. Anh ta hứa dẫn tôi đến một người giúp tôi tìm việc. Tôi thất
nghiệp đã mấy tháng nay. Tiền đã cạn, trong túi tôi chỉ còn đúng năm mươi
lia dự phòng một ngày đen tối.

Tôi không muốn xuất hiện trước mắt anh bạn như một thằng khố rách áo

ôm, vì thế tôi mở tủ lôi ra bộ com-lê đen may từ bảy năm về trước. Suốt bảy
năm qua, hoặc là bộ com-lê co lại, hoặc là người tôi đẫy ra, chỉ biết là vất
vả lắm tôi mới xỏ chân được vào quần. Còn áo thì hai vai xo lại như hai gù
cánh đại bàng. Tôi ngắm mình trong gương. Áo quần như thế, nhưng tôi
thấy cũng không đến nỗi ra người cùng cực…

Tôi vào khách sạn và nhìn quanh. Trong tiền sảnh chưa thấy bạn tôi đâu.

Hẳn là tôi đến sớm. Tôi ngồi xuống ghế bành chờ đợi. Lát sau tôi thiu thiu
ngủ. Bỗng tôi nghe tiếng váy áo sột soạt. Một bóng sáng lấp lánh lướt qua
chạm vào đầu gối tôi, mùi hoa phong tín tử đánh vào mũi. Tôi ngẩng lên.
Một thiếu phụ mặc đồ đen vừa chạm váy vào đầu gối tôi và ngồi xuống
chiếc ghế bành đối diện. Giữa chúng tôi là chiếc bàn con thấp. Một bông
phong tín tử trên ngực nàng đập vào mắt tôi. Trên gương mặt mờ sáng như
màu cánh hoa mộc lan là đôi mắt đen to, lấp lánh, sắc sảo. Khó khăn lắm tôi
mới rời được mắt khỏi đôi môi xinh tươi thắm đỏ của nàng và tôi cúi mặt
xuống. Chẳng một người đàn ông nào thờ ơ được trước cặp môi đó!

Vì sao nang lại ngồi đối diện với tôi, trong khi xung quanh còn bao

nhiêu ghế trống? Tôi không nhìn lên, nhưng tôi vẫn cảm thấy trên da mặt
mình cái nhìn của nàng.

Cuối cùng nàng nói một câu gì đó bằng tiếng Pháp. Tôi không hiểu,

nàng nhắc lại bằng tiếng Anh, không thấy trả lời, nàng nói bằng tiếng Thổ:

— Ông cho phép em làm quen, được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.