ĐIÊN CUỒNG BẤT ĐẮC DĨ - Trang 80

— Nhưng mai tôi sẽ đi mà… Tiếp xúc với cử tri rất có ích. Có lẽ cho tôi

thêm ít cơm rang. Rưới thêm váng sữa vào… Ngày mai nhớ đánh thức tôi
dậy sớm, đừng quên đấy! Kẻo không lại ngủ quên mất. Phải tiếp xúc với
dân chúng…

— Còn món bánh cuốn thịt, mình có ăn không?
— Thú thật tôi chẳng biết nữa. Tự nhiên không thấy thèm gì cả… Nhưng

thôi, cứ gắp cho tôi hai chiếc ra đây. Đành cố ăn vậy.

— Bố sẽ đi bằng gì?
— Bằng ô-tô… Bánh cuốn ngon nhỉ! Cho vào mồm là trôi ngay.
— Có nước mận muối đấy, mình ăn không?
Ngài Oxman uống hết hai cốc nước hoa quả và một bát mận muối. Sau

đó ngài ăn hạt dẻ rang.

— Trời ơi, sao bụng nóng thế nhỉ? Khát quá, như thể tôi ăn cái gì quá

ngọt hay quá mặn.

Ngài uống một cốc nước xong rồi ợ.
— Lạy Chúa, cho tôi cốc sô-đa!… Khát quá.
Vợ ngài mang hộp sô-đa đến, ngài Oxman uống ngay một lúc hết hai cốc

sô-đa, rồi lại ợ thật to.

— Đỡ rồi.
— Tôi làm cho mình cốc vang sủi bọt nhé?
— Ừ, làm đi. Sáng mai nhớ đánh thức tôi sớm nhé. Tiếp xúc với dân là

quan trọng lắm đấy. - Ngài uống hết cốc vang sủi và… lại ợ - Ôi, Trời!… Vì
cần biết những nỗi khổ của dân… Sáng mai từ mờ sáng lên đường rồi. Phải
đi nằm sớm thôi.

— Còn đói thế mình ngủ sao được?
— È, quen rồi.
— Ngộ nửa đêm thức dậy muốn ăn gì thì sao? Hay tôi để đĩa bánh bích

quy ở đầu giường nhé?

— Ừ, tốt. Có thể tôi sẽ ăn. Nhưng ai ăn riêng bánh bích quy bao giờ?

Phải kèm thêm một phong sôcôla nữa.

— Còn nước chanh?
— Đúng, để một chai nước chanh nữa. Chỉ sợ không biết có ăn được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.