ĐIỀN DUYÊN - Trang 1102

Đỗ Quyên dừng chân lại, hối hận nói: "Sao không nói sớm? Ta không

cẩn thận nhìn. Ta không thấy Thủy Tú tỷ tỷ."

Cửu Nhi cười ha ha, nói: "Ngươi muốn xem mắt đại tẩu, không dễ a."

Mọi người cũng đều cười rộ lên.

Cửu Nhi còn nói, cũng có người đến nhà Tam thúc cầu hôn, "Chính là

Thu Sinh ca ca. Như thế nào, Xuân Nhi ngươi không nghe cha ngươi nói?"

Quế Hương, Đỗ Quyên lập tức lên tinh thần, truy vấn là ai.

Hạ Sinh và Lâm Xuân lại đầy đầu mờ mịt, nói không biết a.

Nếu thật có việc này, tối qua Thu Sinh cũng sẽ không đi theo Hạ Sinh

thầm oán cha "Trong lòng chỉ có mùa xuân. Không có Hạ Thu đông.".

Chẳng biết tại sao, nhớ tới những lời này, Lâm Xuân không nhịn được

muốn cười, nghĩ ngày nào đó học lại cho Đỗ Quyên nghe, khẳng định nàng
sẽ cười đau bụng.

Nói cười, đoàn người càng đi càng xa, dần dần rời xa cầu đá ồn ào kia.

Chỉ khổ cho Đông Sinh và Hoàng Ly. Bọn họ đối với việc này không

hứng thú chút nào. Bọn họ chỉ thích nghe tiếng trống "thùng thùng" kia,
còn có tiếng cười đùa chúc mừng xôn xao, còn có biểu diễn chèo thuyền
trong sông đầy phấn khích.

Nhưng cánh tay không lay chuyển được đùi. Bọn họ còn nhỏ, lời nhẹ,

đành phải buồn bã ỉu xìu theo sát các ca ca tỷ tỷ, tâm tư lại dừng lại ở cầu
đá.

Đến chỗ vắng người, trống trải, ánh trăng phá lệ trong sáng. Bên người

nước chảy róc rách, lòng người cũng trong vắt như suối, vạn điều suy nghĩ
biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.