ĐIỀN DUYÊN - Trang 1160

Tiểu Lục nghĩ mình nói đúng, cười híp mắt chờ thiếu gia khích lệ mình.

Nào ngờ Dương Nguyên sửng sốt xong, lớn tiếng mắng: "Đồ chó! Ngươi

ác như vậy?"

Tiểu Lục nhất thời vội, giải thích: "Thiếu gia, sao ta ác độc chứ? Nàng

đến chỗ chúng ta sẽ không bị khổ, không phải tốt hơn ở nhà sao?"

Dương Nguyên quát mắng nói: "Đang tốt lành sao muốn chia lìa mẹ con

người ta. Sao tâm tư ngươi ác độc như thế? Sao ngươi nhìn ra người ta
nghèo khổ muốn bán thân làm nô? Hôm nay người ta cho ngươi ăn bánh
bột ngô nhân thịt đó."

Có thế Tiểu Lục mới nhớ tới, thầm chửi mình xuẩn.

Kỳ thật trong lòng hắn không cho là đúng, cảm thấy nha đầu ở nông thôn

cho dù có ruộng, ở nhà trồng cấy cũng không bằng làm nha hoàn cho thiếu
gia. Bao ăn bao uống có xiêm y, hàng tháng còn có mấy trăm tiền nữa.

Dương Nguyên cũng mặc kệ hắn, tự đi đến trường.

Nhưng lời Đỗ Quyên về đứa nhỏ mất đi kia vẫn để lại bóng ma trong

lòng hắn. Hắn có chút nghi hoặc lại có chút bất an, nên thất thần không
nghe giảng bài.

Không dễ dàng kéo đến chạng vạng tan học, hắn hạ quyết tâm thăm dò

mẹ mình.

Dương gia là gia đình nhà giàu có ở trấn Hắc Sơn. Tứ tiến đại trạch viện,

tuy khí thế kém hào môn quý tộc, cũng là đình đài mái hiên chằng chịt, hòn
giả sơn khí thế cheo leo, cầu nhỏ nước chảy, là Giang Nam lâm viên thịnh
cảnh, trong đó tôi tớ lui tới qua lại.

Dương Nguyên về đến nhà, đi gặp nương trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.