ĐIỀN DUYÊN - Trang 1175

ca, vừa rồi ta ngồi ở bên hành lang xem tranh, không cẩn thận đánh rơi vào
trong nước. Vậy phải làm sao bây giờ?"

Vẻ mặt có chút áy náy.

Dương Nguyên căn bản không tin. Người biểu muội này bị dì nuông

chiều nên kiêu căng tùy hứng, tính tình lại thẳng thắn, không thủ đoạn.
Trước mắt khẳng định nàng đang nói dối, rõ ràng là nàng cố ý ném hoạ vào
nước.

Dương Nguyên yên lặng nhìn nàng một lúc mới nói: "Mất rồi thì thôi,

cũng không có gì. Vừa rồi nương cho người đến kêu ăn cơm, đi thôi." Nói
xong quay đầu bước đi.

Trần Thanh Đại thấy hắn như vậy, đoán không ra ý tứ của hắn, chỉ phải

theo sau.

Đi bên cạnh Dương Nguyên, nàng thăm dò hỏi: "Biểu ca, tranh này là ai

vẽ đưa cho ngươi? Sẽ không là nhà đầu nông thôn kia vẽ chứ?"

Nàng quýnh lên, liền lộ chân tướng.

Dương Nguyên nghe xong, nhìn nàng cười nói: "Chính là nàng họa.

Nàng biết vẽ. Ta vốn định cùng nàng học, ai ngờ phải đi. Biểu muội, ngươi
ở phủ thành, kiến thức rộng rãi, quay đầu hỏi thăm một chút, xem có người
nào biết lối hoạ đó. Nếu ngươi học được thì dạy ta, khỏi mất công ta ở bên
ngoài tìm người khác học."

Trần Thanh Đại nghe hắn nói, đang định tức giận nhưng nghe tới câu

sau, mừng rỡ mặt mày hớn hở, liên tục gật đầu đáp ứng, nói về nhà sẽ cho
người đi tìm kiếm hỏi thăm.

Thì ra là biểu ca là muốn học họa nha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.