ĐIỀN DUYÊN - Trang 1242

Lần đầu nàng phát hiện, bà bà này rất đáng ghét, rất ngu, trước mặt nhiều

người như vậy mà làm rõ chuyện với bà mối. Sao bà không nghĩ lại, vô
luận kết quả tranh cãi thế nào, 2 cháu gái đều bị người trong thôn chê cười!

Trong phòng bếp, Đại Nữu nghe chân tướng "ô ô" khóc.

Nàng muốn trốn về phòng, nhưng đi ra phải đi ngang hành lang, nhất

định sẽ bị mọi người thấy, đành phải ở sau cánh cửa phòng bếp không dám
động.

Bếp lò đỏ hồng ánh lửa giờ đã nguội lạnh.

Phượng Cô hít một hơi thật sâu, suy tư tìm biện pháp ứng phó cứu vãn.

Thấy Hoàng lão cha quát Hoàng đại nương: "Kêu nàng cút!"

Tinh thần Hoàng đại nương phấn chấn, còn muốn tranh cao thấp với

Diêm bà mối, đột nhiên bị tiếng gầm chấn hôn mê, nhất thời không biết
sao.

Phượng Cô đi tới, cười níu cánh tay Hoàng đại nương, nói: "Nương,

đừng ồn. Việc này cũng không thể trách Diêm thím, không phải là hai bên
hiểu lầm sao."

Mọi người nghe xong lời này kinh ngạc không thôi, ngạc nhiên tự hỏi

sao nàng không tức giận.

Hoàng đại nương đằng đằng sát khí nói: "Ngươi quá hiền lành! Sao

không trách nàng ..."

Phượng Cô giành trước ngắt lời nàng, nói tiếp: "Nương, con dâu nói vài

câu, lão nhân gia ngươi nghe xong cũng đừng có sinh khí: tối qua các ngươi
nói chuyện này, trong lòng ta không quá hài lòng. Nhưng ta và lão nhị quen
hiếu thuận, luôn nghĩ trưởng bối nói một là một, nói hai là hai, nửa điểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.