Hoàng Tiểu Bảo cũng tức giận nhìn Diêm bà mối và Thạch gia, hận
không thể ăn bọn họ.
Hoàng đại nương bị Diêm bà mối làm tức muốn xỉu, quên luôn bên cạnh
có thật nhiều người nhìn, cần phải cố kỵ vì thanh danh Đại Nữu. Lửa giận
Hoàng đại nương tăng vọt, một lòng muốn làm rõ trắng đen với phụ nữ
đáng chết này.
"Thả cái thí nương ngươi! Ngươi nói yêu cầu khuê nữ nhà lão nhị, sao lại
kéo đến nhà lão đại hả?"
Nàng rốt cuộc nói ra.
Đám người bên trong bên ngoài nhất thời yên tĩnh.
Thì ra là có chuyện như vậy!
Diêm bà mối rất đắc ý. Bà chính là đợi những lời này.
Bà bày ra vẻ mặt đau lòng hối tiếc, vỗ tay nói: "Đại nương, ngươi cũng
đừng có không phân rõ phải trái nha. Ngươi hỏi ta cầu cháu gái nào, ta nói
là lão nhị, chính là cháu gái thứ hai của nhà ngươi. Ngươi lại không hỏi cầu
khuê nữ của đứa con trai nào, ta nói lão nhị thì sai chỗ nào? Là ngươi hiểu
lầm, sao đổ trách nhiệm lên ta chứ?"
Hoàng đại nương càng thêm bạo nộ, giơ chân mắng: "Phóng thí! Thạch
gia yêu cầu khuê nữ nhà lão Đại, sao ngươi không đi tìm lão Đại nhà ta, tìm
ta làm cái gì?"
Diêm bà mối á khẩu không trả lời được.
Trong lòng tự trách: sao lại quên cái này!
Hoàng đại nương thấy sắc mặt bà, biết đã ngăn chặn được, có vẻ tự đắc
nói: "Đại nhi tử nhà ta đã ở riêng sống một mình. Việc hôn nhân khuê nữ