ĐIỀN DUYÊN - Trang 1267

đảo lại, thỉnh thoảng quát lên một tiếng lớn, cùng cháu gái lên võ đài.

Đáng tiếc, vô luận hắn hung hăng như thế nào, nổi giận như thế nào,

thằng con trai Lão Thực đều không ra khỏi cửa phòng một bước. Hắn hoàn
toàn bị tiểu khuê nữ khóc cho đầu óc choáng váng, mất đi chủ trương, chỉ
canh giữ bên người nàng, kéo tay nhỏ bé của nàng dỗ dành. Dỗ không
ngừng nghỉ, cuối cùng cũng khóc theo.

Hoàng Tước Nhi nghiêm mặt, vội vàng thu thập giường, đổi tấm trải.

Hoàng lão cha tức giận đến tức ngực, từ góc phòng cầm cây đòn gánh

lên, muốn phá cửa phòng.

Hoàng Chiêu Đệ giật mình, vội vàng kéo hắn lại khuyên dỗ.

Hoàng đại nương cũng sợ lão gia tử nổi giận lên, liều mạng lại nháo ra

chuyện gì, xui xẻo vẫn là nhà mình, cũng vội giữ chặt hắn.

Hoàng Chiêu Đệ thấy cha tức giận đến run rẩy, đột nhiên nhanh trí hạ

giọng nói: "Ở đây mất công cũng không phải, bên ngoài rất nhiều người lại
tới nữa, không bằng đi về trước. Đại đệ bị chất nữ đeo bám. Về nhà cha giả
bệnh, gọi hắn đi xem. Chờ hắn tới bên kia thì dễ làm rồi. Chúng ta mọi
người khuyên hắn."

Hoàng đại nương tuổi lớn, bị Hoàng Ly làm cho đầu ong ong, ước gì đi

về, vừa nghe lời này liền nói tốt. Nàng cũng không sợ đại nhi tử không đi.
Cha ngã bệnh, hắn dám không đi?

Hoàng lão cha không lên tiếng, xem như chấp nhận.

Hắn phẫn hận nghĩ, còn phải giả bệnh sao?

Hắn choáng váng, tức ngực, dưới nách đau đớn không ngừng. Mấy ngày

nay không ăn ngon ngủ yên, thật là bị bệnh có được không!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.