ĐIỀN DUYÊN - Trang 1368

Nói xong rất chờ mong nhìn Đỗ Quyên.

Đỗ Quyên chỉ lo cúi đầu chà xiêm y, không thèm để ý cười nói: "Nếu có

rãnh rỗi, ngươi hỏi cái ta biết, khẳng định ta sẽ nói cho ngươi biết. Bất quá
sao ngươi nhớ tới hỏi ta vậy? Ta chỉ nhận được vài chữ, không bằng ngươi
cầu mấy gia gia, thúc bá và ca ca của ngươi. Họ ở gần lại hiểu biết nhiều,
hỏi tiện hơn. Trông cậy vào ta sợ là không xong."

Nói xong vẩy xiêm y trên tay, lại nói: "Nhìn ta nè, ở nhà đâu có thời gian

rảnh. Ngay cả dạy Hoàng Ly viết chữ cũng phải đợi vào buổi tối trước khi
ngủ mới dạy một lúc. Đến bây giờ nàng mới biết được tên của mình."

Quế Hương vội nói: "Đỗ Quyên rất cần mẫn, làm rất nhiều việc."

Hòe Hoa nhẹ nhàng cười nói: "Lúc bận rộn, khẳng định không làm phiền

ngươi. Đợi lúc ngươi rãnh rỗi mới hỏi."

Đỗ Quyên nói không nhận.

Nàng lấy "Dạy không biết mệt" làm phương châm, nhưng cũng không

muốn chọc phiền toái.

Không biết bé gái này xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên đòi học chữ với

nàng. Nhớ lại sự địch ý của nàng hôm trước, rồi cách nói chuyện châm
chọc của nương nàng, theo bản năng Đỗ Quyên muốn tránh né nàng. Lại
nói, nàng không phải là phu tử ở đây. Nàng bất quá chỉ là một nha đầu nông
thôn bình thường mà thôi.

Từ lúc Hòe Hoa bắt đầu nói muốn cùng Đỗ Quyên học chữ, Lâm Xuân

đã cau mày nhìn nàng.

Hòe Hoa cảm giác được ánh mắt của hắn, rất nhanh quét mắt nhìn hắn,

nhìn thấy sự nghi hoặc và đề phòng trong mắt hắn, vội đối với hắn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.