ĐIỀN DUYÊN - Trang 1378

họ cũng sửa theo.

Rửa mặt xong, Hoàng Lão Thực khiêng một cái bàn nhỏ vào, nói với

Phùng Thị: "Nương Tước Nhi, Đỗ Quyên và Tước Nhi bọc sủi cảo đó. Lát
nữa ngươi ăn nhiều chút."

Dứt lời, thấy nàng rửa mặt xong, thuận tay bưng bồn đi ra ngoài.

Nhìn cha con bọn họ bận trước bận sau, cũng vì nhân nhượng mình,

Phùng Thị đem lời tới bên miệng "phí việc này làm cái gì" nuốt trở vào. Lại
thấy Hoàng Tước Nhi và Đỗ Quyên nồi lớn vào, nhịn không được oán giận
nói: "Sớm tinh mơ làm sủi cảo, cũng không ngại phiền toái."

Hoàng Tước Nhi bày sủi cảo xong, văn tĩnh cười nói: "Không phiền toái.

Nương, ta nhồi bột mì rất nhanh. Đỗ Quyên xào nhân sủi cảo cũng nhanh.
Cũng không có gì khác, chỉ đánh 2 cái trứng gà, chiên chút thịt khô lấy dầu,
trộn rau chân vịt."

Phùng Thị nghe xong trong lòng chua xót.

Những vật này, nếu là trước đây cũng không thể ăn thường. Bây giờ bọn

hắn thường xuyên ăn.

Đều do khuê nữ thông minh cần mẫn, xuân thu nuôi hai mùa gà, một

năm nuôi 2, 3 đầu heo béo, trong nhà trứng gà và thịt khô chưa từng gián
đoạn. Như cũ vẫn là bắp ngô, khoai núi và lương thực thô là chính, nhưng
hoàn toàn khác trước đây, mỗi bữa đồ ăn đều đổi mới.

Nhìn mấy khuê nữ, lòng nàng tràn đầy cảm khái, chân tâm cảm thấy

những người con trai bình thường khác không xứng với các nàng. Hạ Sinh
tiểu tử kia nhặt được đại tiện nghi, cùng Tước Nhi định thân. Đỗ Quyên thì
sao, nàng cần phải giúp nàng chọn người, phải xem Lâm Xuân lớn lên có
tốt hay không. Không tốt, nàng cũng bất chấp, nhất định không thể đem Đỗ
Quyên hứa cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.