Nói đến đây, nàng ấp a ấp úng không nói được nữa, phảng phất như rất
khó nói.
Cửu Nhi gấp gáp, nghe nàng nói, nghĩ là Đỗ Quyên không rảnh dạy
nàng, căn bản không nghĩ tới Đỗ Quyên không muốn dạy nàng, vung tay
lên nói: "Cái này dễ dàng. Bản thảo ta học trước đây đều còn, lấy tới cho
ngươi xem. Dạy ngươi vài lần, ngươi sẽ biết. Bất quá đều là chút đơn giản,
muốn học cao hơn, ta thì không được."
Hắn nói là bài toán cộng trừ có nhớ.
Hòe Hoa kích động không thôi, vội nói: "Thì học đơn giản. Cửu Nhi ca
ca rãnh rỗi thì tới, không vội."
Nàng không dám nhiều lời, sợ bị Cửu Nhi nhìn ra không đúng, thúc giục
hắn đi.
Cửu Nhi hạnh phúc xoay người đi, đầu óc đều là bóng dáng Đỗ Quyên.
Hắn cảm thấy mình thật là xuẩn, Đỗ Quyên luôn đối với hắn và Lâm
Xuân tốt nhất. Nếu coi Lâm Xuân là ca ca, vậy trừ phi thích hắn còn có thể
có ai khác?
Hắn không cho rằng thôn Thanh Tuyền còn có thanh niên nào có thể
xứng đôi Đỗ Quyên.
Nghĩ tới điều này, hắn nhịn không được nhếch miệng cười.
Ừ, sau này nên tới Hoàng gia nhiều một chút, xác định việc này sẽ kêu
cha mẹ thỉnh bà mối tới Hoàng gia cầu hôn.
Nghĩ tới điều tốt đẹp, hắn bước nhanh.
Đi tới đi lui chợt thấy trên tay trống không, mới nhớ tới con mồi đều để ở
nhà Hòe Hoa, vội vàng xoay người đi lấy...