cơ hội sao, hôm nay nàng cố ý tới cửa lộ khẩu phong cho Lâm gia, thuận
tiện tuyên dương việc này.
Nàng nghĩ, dù Hòe Hoa không thể gả cho Cửu Nhi, gả cho Lâm Xuân
cũng không sai.
Nói tới việc này nàng liền buồn bực, bởi vì Lâm Xuân còn cùng Đỗ
Quyên kéo không rõ.
Gần đây, mọi người đều đồn là Lâm gia đại phòng cũng nhìn trúng Đỗ
Quyên, trong lòng nàng khó chịu như trúng ăn ruồi bọ: rõ ràng là Đỗ
Quyên chiếm lấy nhà vệ sinh không sót thỉ, còn không cho người nói.
Thật là sống thấy quỷ!
Con gái không tuân thủ bổn phận như thế sao vẫn có người khen ngợi
chứ?
Hòe Hoa của nàng tốt hơn Đỗ Quyên nhiều. Nàng nhất định phải đem
việc này quậy cho thất bại!
Nghe vợ Đại Đầu nói như vậy, nàng liền cười nói: "Nên là như vậy, là ân
tình nặng mà. May mà bộ dáng Xuân Nhi nhà ngươi ngưu cao mã đại, bằng
không người bình thường thật không cõng nổi. Vóc dáng Hòe Hoa nhà ta
cũng cao, không thấp hơn Xuân Nhi bao nhiêu, chỉ là dáng người dong
dỏng..."
Nàng chỉ lo nói. Những thiếu niên khác nghe xong vẻ mặt khác nhau,
Lâm Xuân càng đen mặt.
Đúng lúc này, Hòe Hoa đi vào, một thân quần áo màu phấn nhạt, thanh
thuần xinh đẹp tuyệt trần, làm cho các thiếu niên đồng loạt quay nhìn nàng.
Hòe Hoa nghe nương nói lời này, xấu hổ mặt đỏ bừng.