ĐIỀN DUYÊN - Trang 1600

Đại mợ nghe xong bất mãn, kêu lên: "Ai yêu, còn không phí! Ngươi

không biết..." Vội vàng đem lời Tiểu Phương mới vừa nói lặp lại một lần, ý
nói bọn họ đều bị che mắt.

Lâm Đại Đầu nhịn không được.

Hắn keo kiệt nhưng không ngu ngốc.

Ngược lại, bởi vì hắn keo kiệt, phương diện tính toán rất tinh minh.

Hai mẹ con này nói chuyện quá hồ đồ, theo các nàng nói, xào rau tốt

nhất không cần thịt, trứng gà và dầu, mỗi ngày ăn cháo ngô, bằng không
đều là lãng phí.

Hắn thấy vợ không biết như thế nào cho phải, biết là để cho nàng nói,

nàng cũng tính không ra, vội cướp lời nói: "Đỗ Quyên mới có thể làm đó,
rất khéo tay. Làm cái suy luận: một cân thịt, Tiểu Phương có thể làm ra một
chén thịt kho tàu. Nếu là Đỗ Quyên, nàng khẳng định tách thịt nạc ra làm 2
món xào, lại đem mỡ thắng dầu. Nếu không hầm măng, không nấu dương
xỉ, nàng còn có thể băm tóp mỡ, cho một cái trứng gà vào, cắt chút rau hẹ,
trộn đều bao sủi cảo. Ngươi nói, nàng làm được mấy món ăn? Mỗi món còn
có thịt nữa."

Hắn nói đầy sinh động nhưng không phải ai cũng thông minh như hắn

—— hắn tự cho là rất thông minh —— đại mợ chính là đầu gỗ, chết cũng
không nghe lý lẽ của người khác.

Liền thấy nàng trừng lớn mắt, bộ dáng hận rèn sắt không thành thép nói:

"Cô gia, ngươi đã nhìn thấy vài món ăn đó, ngươi không tính tới trứng gà,
bột mì trắng, Đỗ Quyên có thể biến ra sủi cảo hả?"

Lâm Đại Đầu buồn bực muốn chết, cảm thấy nói chuyện với kẻ ngu dốt

sao tốn sức như vậy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.