ĐIỀN DUYÊN - Trang 1735

này mọi người đang ngồi uống trà làm thân, cậu mợ nã pháo ăn mừng đó.
Đáng tiếc nha đầu kia nóng vội quá, không thấy rõ người đã nhào lên. Cái
này tốt a, có thể lấy 2000 lượng bạc về nhà. Bất quá điều này cũng không
sai, 2000 lượng đó, Ngụy gia mấy đời cũng không tích cóp được nhiều bạc
như vậy. Đem khuê nữ bán được cái giá trên trời, kiếm lớn..."

Nhị cậu như điên lao về phía Phùng Minh Anh.

Nhậm Tam Hòa lắc mình ngăn trở, cũng không thấy hắn động thủ như

thế nào, nhị cậu thụt lui ba bước. Hắn chán ghét nhìn hán tử kia, cảm thấy
rất không thú vị. Đối loại người này, hắn đích thực không có hứng thú
xuống tay, cố tình mỗi một lần tìm phiền toái đều là những người này.

Nhìn hán tử té ngồi dưới đất, hắn không khỏi có chút ngạc nhiên.

Hắn cố ý đẩy hắn về phía Lâm Xuân, coi như cho Lâm Xuân một nhân

tình, thế nhưng tiểu tử kia lại lắc mình tránh ra, không đỡ cậu.

Lâm Xuân thật rất giận.

Hắn nghe nhiều, lại hiểu chuyện, bất quá hắn chỉ mới mười lăm tuổi thì

có bao nhiêu già giặn, bao nhiêu trầm ổn chứ? Huống hồ lớn như vậy, hắn
ngoại trừ dốc lòng học văn tập võ, học thợ mộc, chưa từng gặp qua chuyện
lớn gì. Ở nhà, hắn được cha mẹ thương yêu nhất, chưa từng chịu qua cơn
giận không đâu nào.

Nay thấy cậu mợ càn quấy không nói đạo lý, hắn liền phát cương, nói

đúng hơn là tính tình con nít, không để ý mặt mũi anh em ruột của mẹ, đầy
đầu chỉ nghĩ là: có nên học Đỗ Quyên không nhận cậu hay không?

Nhị cậu té ngã, nhìn cháu trai thương tâm lại phẫn nộ.

Một bên khác, Hạ Sinh nghe Phùng Thị kêu "từ hôn", lôi kéo tỷ muội

Hoàng Tước Nhi về nhà, hắn nhất thời bối rối, tức giận xông về phía Lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.