ĐIỀN DUYÊN - Trang 1738

Tiếp đó, nhanh chóng lấy lại tinh thần, thất kinh hỏi: "Trên người các

nàng do ngươi đập?"

Đỗ Quyên dùng sức gật đầu, thật nhanh đem chuyện đã xảy ra nói một

lần.

Hoàng đại nương nghe xong trừng lớn mắt, sau đó nhịn không được đắc

ý cười, thầm khen cháu gái có năng lực, không tính quá chịu thiệt. Ngẫm
lại lại không cam lòng, hỏi: "Hai phụ nữ đáng chết này lại mắng, ngươi
không cho ta mắng lại, vậy ngươi lại chọi nàng đi, đập vỡ răng cửa của
nàng mới tốt."

Đỗ Quyên vội vàng lắc đầu, thấp giọng nói với nàng một hồi.

Hoàng đại nương căm hận nói: "Vậy để mặc nàng mắng à? Thanh danh

ngươi còn muốn hay không?"

Đỗ Quyên khuyên nhủ: "Nãi nãi, ngươi chớ mắng thô tục, rất khó nghe.

Ngươi cùng nàng phân rõ phải trái."

Miệng Hoàng đại nương co rút, nghĩ là đúng là con nít không hiểu

chuyện, lúc này còn nói đạo lý cái gì nữa, nói đạo lý có ích lợi gì.

Đỗ Quyên còn nói thêm: "Nãi nãi, ta cho ngươi biết, cảnh giới cao nhất

của mắng người là không nói một chữ thô tục. Ngươi làm như vậy..." lại kề
tai nói nhỏ nói với nàng.

Hoàng đại nương nghe xong sửng sốt, nửa tin nửa ngờ.

Cháu gái nói giống như rất thâm ảo, nàng ngượng ngùng hỏi thêm.

Vừa lúc nhị mợ thấy Hoàng gia nhị lão đi ra, liền mắng Phùng Thị: "Cả

gia đình bất hiếu, dạy dỗ khuê nữ không nhận gia gia nãi nãi, đều là súc
sinh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.