ĐIỀN DUYÊN - Trang 1866

Sau khi ra ngoài, Lâm Xuân cười nhìn bọn họ nói: "Nếu hai vị thiếu gia

có thì giờ rãnh, cùng ta đi uống chén trà có được không? Ta có chút việc
muốn thỉnh giáo hai vị."

Thẩm Vọng và Tảm Hư Cực liếc nhau, sảng khoái đáp ứng.

Vì thế ba người lại đi về phòng Lâm Xuân.

Lâm Xuân gọi tiểu nhị mang nước ấm đến, lấy dã trà mình theo ra ngâm,

vừa cùng Thẩm Vọng hai người nói chuyện.

Thẩm Vọng sớm nghi hoặc lai lịch của hắn và Đỗ Quyên, nên hỏi hắn ở

nhà làm cái gì.

Lâm Xuân tùy ý cười nói: "Làm thợ mộc."

Thì ra là một tiểu thợ mộc!

Thẩm Vọng tiếp nhận trà Lâm Xuân đưa tới, còn chưa uống đã ngửi thấy

một cỗ trúc hương thanh nhã, kinh ngạc nói: "Mùi thơm này... Sao lại có
mùi của trúc?"

Lâm Xuân nói: "Dã trà. Trong nhà mang đến."

Tảm Hư Cực an tĩnh uống một ngụm, gật đầu nói: "Trà ngon!"

Lâm Xuân nói: "Thẩm công tử..."

Thẩm Vọng vội nói: "Lâm tiểu đệ đừng gọi là công tử, quá xa lạ. Ta năm

nay 16 tuổi, Tảm huynh 17. Nếu lớn tuổi hơn ngươi, thì xưng hô chúng ta
'Thẩm huynh' và 'Tảm huynh' là được; nếu nhỏ hơn ngươi thì xưng hô
'Đệ'."

Lâm Xuân nghe cũng phải, cười nói: "Ta năm nay 15 tuổi, thì xưng

Thẩm huynh. Thẩm huynh mời uống trà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.