ĐIỀN DUYÊN - Trang 2025

Đi tới cửa, lại nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nói chuyện:

"... Nếu là chúng ta đáp ứng mối hôn sự này, có phải sẽ vô sự hay

không?"

"Nương, sao ngươi có thể nói như vậy?"

"Nương... Nương cũng không có biện pháp. Nếu ngươi và cha ngươi đều

bị lưu đày, ta làm sao đây? Nương không có ngươi sẽ không sống nổi."

"Trước đây nương không có ta, không phải đều sống tốt sao? Nương nói

lời này, để Đỗ Quyên nghe được sẽ rất thương tâm!"

"Nương không có cách nào nha! Vì mối hôn sự này, náo loạn một trận lại

một trận. Lúc trước vẫn chỉ ở trong thôn nháo, nương có thể che chở thì che
chở. Nay nháo đến nha môn, nương chỉ là một phụ nữ không kiến thức,
muốn che cũng không che được. Nếu ngươi và cha ngươi đều bị lưu đày,
chúng ta sẽ sụp đổ!"

Phùng Thị nói xong thất thanh khóc rống.

Đỗ Quyên nghe xong ngây người.

Trong nháy mắt, trong lòng nàng đầy nỗi bi thương, tiếp đến liền tự giễu

cười: có gì mà thương tâm? Phùng Thị đối với nàng rất tốt. Chính như
chính nàng nói, nếu nàng có thể che chở, nàng sẽ làm. Để nàng vì một đứa
bé nhặt được mà mất đi chồng và con trai, yêu cầu này quá hà khắc rồi.

Ở thời điểm này, đừng nói là nhặt được, dù là con gái ruột cũng kém con

trai, không có đạo lý vì con gái mà liên luỵ con trai.

Nàng hít sâu một hơi, âm thầm quyết định, làm tính toán vạn nhất.

Đúng lúc này, một bàn tay thò ra cầm lấy tay phải của nàng, kèm theo

hơi thở ấm áp tới gần, cao lớn ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.