ĐIỀN DUYÊN - Trang 2095

Chờ hắn hơi bình tĩnh lại, mới trầm giọng nói: "Hoàng Tiểu Bảo, chuyện

năm xưa bản quan đã biết. Ngươi trẻ thơ nhỏ dại, tuy phạm sai lầm lớn,
may là chưa gây ra hậu quả xấu; sau khi lớn lên lại biết sai có thể thay đổi,
huynh muội tình thâm, rất tốt! Chuyện của lệnh muội, bản quan đều có
phán xét. Ngươi nên lui ra phía sau nghe."

Hoàng Tiểu Bảo khấu tạ tuân mệnh, nín thở lắng nghe.

Triệu Ngự sử đoan chính ngồi, nghiêm nghị nói: "Hành vi của Hoàng Đỗ

Quyên năm xưa, như cũ là chuyện nhà của Hoàng gia. "Dân không cáo,
quan không truy xét", chỉ cần tổ phụ Hoàng Lão Thạch không cáo, quan
phủ sẽ không truy cứu." Nói xong đưa mắt nhìn sang Hoàng lão cha, "Dù
Hoàng Lão Thạch đến nha môn cáo nàng, nếu do bản quan thẩm tra xử lý
án này, cũng phán nàng vô tội!"

Mọi người trên công đường nghe sững sờ, ngay cả Đỗ Quyên cũng ngây

ngẩn.

"Năm đó Hoàng Đỗ Quyên gần 9 tuổi, ngoại trừ phạm tội mưu nghịch

giết thân, bằng không dù có sai lầm cũng nên do cha mẹ trưởng bối nghiêm
gia quản giáo, quan phủ không thể định tội." Nói đến đây, hắn cất cao giọng
nói, "Nhưng Hoàng Đỗ Quyên trước mặt mọi người tuyên bố không tiếp
thu ông bà, là cử chỉ bất hiếu, tuyệt đối không thể dung túng!"

Mọi người vừa yên lòng, lúc này lại bị hắn treo tâm tư lên.

"Bởi nàng tự biết cãi lại tâm ý ông bà là bất hiếu, nên đã tự xin đuổi khỏi

nhà, có lý chính thôn Thanh Tuyền, Hoàng gia tộc lão và ông bà cha mẹ
huynh đệ tỷ muội tại hiện trường làm chứng. Hoàng Đỗ Quyên, kể từ lúc
đó, đã không còn là nữ nhi Hoàng gia! Nếu theo lời yêu cầu của Hoàng gia
trừng phạt nàng, bản quan cũng phán tương tự!"

Tiếng nói vừa dứt, cả sảnh đường đều kinh hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.