Bỗng nhiên, Hoàng Lão Thực kinh hoàng nhình quanh, hô: "Đỗ Quyên
là khuê nữ của ta! Ba khuê nữ của ta đều không thể thiếu a đại lão gia! Ta
nhận Đỗ Quyên là khuê nữ, vợ ta cũng nhận Đỗ Quyên, chúng ta không
đuổi nàng..."
Hắn bị dọa sợ, cho rằng Triệu Ngự sử muốn Đỗ Quyên rời khỏi Hoàng
gia.
Triệu Ngự sử vỗ nhẹ kinh đường mộc, chậm lại thanh âm nói: "Hoàng
Lão Thực, tuy là bản quan phán quyết, nhưng vợ chồng ngươi như cũ thu
lưu Hoàng Đỗ Quyên, Hoàng Đỗ Quyên cũng tự nguyện ở lại Hoàng gia,
chính là chuyện của Hoàng gia, người bên ngoài không có quyền xen vào,
cũng không thể xen mồm. Ngươi có hiểu không?"
Hoàng Lão Thực nghe xong mờ mịt, Hoàng Nguyên vội thấp giọng giải
thích cho hắn.
Đỗ Quyên nghe xong như ở trong mộng.
Đây chính là nói, hết thảy đều như trước đây, hành vi năm xưa của nàng
được quan địa phương tán thành?
Có thể phán như vậy sao?
Đang nghĩ tới, chợt nghe Triệu Ngự sử lại nghiêm khắc quát hỏi: "Hoàng
Chiêu Đệ, Diêu Kim Quý, mẹ con ngươi cảm thấy không phục?"
Đỗ Quyên vội nhìn qua hai người kia.
Tuy hai người kia không dám hé răng, nhưng bộ dáng quả thật không
phục.
Triệu Ngự sử cười lạnh nói: "Bản quan nói qua, đây là phán quyết của
bản quan. Nếu đổi một vị quan viên khác thẩm tra xử lý việc này, có lẽ sẽ