ĐIỀN DUYÊN - Trang 2189

Đi ngang qua một cửa hàng, Hoàng Nguyên nhìn thấy bán dù, giấy dầu,

vội chạy vào.

Hắn mua hai chiếc dù, đưa cho Đỗ Quyên một cái màu hồng nhạt, dặn

dò: "Con đường này không có cây to. Cầm này ô dù che nắng đi, đừng phơi
đến choáng váng."

Lại đưa một cây khác cho Phùng thị.

Đỗ Quyên cười nói: "Chúng ta ở nhà, trước nay phơi nắng không bung

dù."

Miệng nói như vậy nhưng vẫn cầm lấy dù, thuận tay mở ra, ngửa mặt

xem tranh trên dù, "Cây dù này không tốt che trong ngày nắng. Nếu trong
cơn mưa phùn mông mông mùa xuân, bước chậm trên phố cũ như vậy, che
dù này mới có tình thơ ý hoạ."

Theo lời diễn tả của nàng, trong đầu Hoàng Nguyên nhất thời hiện lên

hình ảnh kia.

Hắn mỉm cười nói: "Trời trong cũng rất đẹp. Không tin ngươi làm cho ta

xem một chút."

Quả nhiên Đỗ Quyên giơ dù, dắt Hoàng Ly, thả chậm cước bộ, lững

thững đi về trước.

Đi một đoạn, quay đầu nhìn về sau cười xinh đẹp, hỏi: "Thế nào?"

Hoàng Nguyên không nói lời nào, chỉ nhìn nàng cười.

Màu xanh biếc với cây dù màu hồng nhạt. Tuy là mặc nam trang nhưng

nụ cười nhẹ với ánh mắt lưu chuyển, phảng phất gió nhẹ ấm áp lướt qua,
mang đến nhẹ nhàng khoan khoái cùng thanh mát cho ngày hè xôn xao trên
phố cổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.