ĐIỀN DUYÊN - Trang 234

Nàng nằm trong cái nôi nhỏ dưới mái hiên, Lâm Xuân ngủ ở một đầu

khác. Bên ngoài cái nôi là cái khung bằng gỗ, bên trong dùng nẹp trúc đan
thành cái thúng dài, rất sâu, phía dưới trải đệm giường và gối đầu nhỏ.

Cái chân ở hai đầu nôi không phải là đường thẳng, mà là cong hình vòng

cung. Phùng Thị ngồi ở một bên thiêu thùa may vá, vừa nói chuyện với vợ
Đại Đầu, một chân đạp cái nôi, nhẹ nhàng đẩy đưa. Cái nôi có tiết tấu đung
đưa qua trái qua phải, sẽ không nghiêng đổ.

Nghe một hồi, Đỗ Quyên không chống nổi, liền muốn ngủ.

Bỗng nhiên nghe nương và thím Lâm chuyển đề tài.

Bởi vì hai người suy đoán Đại Đầu bá bá và Lão Thực cha lúc nào có thể

trở về, liền nhắc đến những chuyện xưa, nói cái gì nào nhiều năm trước từ
trong núi sâu chạy ra rất nhiều dã thú, gây họa người và gia súc trong thôn.
Lại có nào năm đó mưa nhiều, lũ tràn vào thôn, đợi nước rút, khắp nơi đều
có cá, cũng không biết là từ nơi nào đến. Cái gì nhà Lý nãi nãi dựa vào núi
có một con mãng xà, đều dưỡng gia...

Nghe chuyện cổ quái, Đỗ Quyên không muốn ngủ, dùng sức chống.

Đừng nói nàng, ngay cả bà ngoại cũng vậy.

Lão nhân gia ở trong phòng bếp nấu gì đó, thỉnh thoảng chạy đến nghe,

vì nhớ đồ ăn trong nồi, nghe nửa đường lại muốn quay vào. Được một lát
lại đi ra hỏi về câu chuyện dang dở, tiếp tục câu chuyện.

Phùng Thị và vợ Đại Đầu thấy lão nhân gia vui vẻ chạy vào chạy ra, đều

cười.

Nói giỡn một hồi, vợ Đại Đầu chọn xong đậu làm giống, đứng lên vỗ vỗ

vạt áo trước, nhìn thoáng qua Lâm Xuân trong nôi, nhìn Phùng Thị nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.