ĐIỀN DUYÊN - Trang 2379

Mỗi khi nghe người trong thôn tán thưởng tính tình của bà dễ chịu, lo

giúp đỡ nhà mẹ đẻ, trên mặt bà cười so với khóc còn khó coi hơn, lòng
nặng nề không biết cuộc sống này sẽ kéo dài đến bao giờ.

Hoàng đại nương không dễ chịu, nhà Đỗ Quyên dĩ nhiên cũng gặp tình

hình tương tự.

Chị em trong nhà với nhau luôn cười nói không cố kỵ, có thêm người

ngoài thật là khó chịu. Cũng may trong nhà tuy tăng thêm chút chuyện, việc
nhà nông bên ngoài lại có người hỗ trợ, máy tỷ muội hợp lực lo liệu việc
nhà, thập phần nhanh nhẹn, không quá khó chịu đựng giống nãi nãi.

Thu hoạch vụ thu bắt đầu, tư thục cho nghỉ ba ngày để các học sinh về

nhà hỗ trợ.

Hoàng gia cũng bận rộn hẳn lên, cắt lúa, thu bắp ngô, thu mè, nhổ đậu

tương, đào khoai núi, tỷ muội Đỗ Quyên còn lên núi hái hạt dẻ, nhặt nấm,
đào dược thảo vân vân... mỗi ngày đều có việc.

Hoàng Nguyên cũng không phải là không để ý tới việc gì, ngẫu nhiên

cũng sẽ ra ruộng.

Sáng sớm hôm đó, hắn cùng cha mẹ đang cắt cây mè.

Đến đầu ruộng, Phùng Thị phân phó nói: "Nguyên Nhi, ngươi đừng chặt

mè, ngươi đi cắt bỏ mấy đài hoa hướng dương đi. Cẩn thận chút, đừng để bị
gai đâm vào tay. Cắt xuống đựng trong cái sọt này."

Hoàng Nguyên biết nương lo cho mình, vội nhấc sọt đi.

Trong nhà cũng không cần hắn làm việc. Hắn theo tới là vì bồi cha mẹ,

nhân tiện thể hội nông gia trồng trọt vất vả; thêm hắn muốn nhìn ngắm núi
xa sông gần, cảnh trí đồng quê và dân phong, tích lũy kiến thức cho thi hoạ,
kích phát linh cảm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.