ĐIỀN DUYÊN - Trang 2551

Nơi này, Hoàng Nguyên thấy 2 tỷ tỷ thu thập bột khoai xong, liền hỏi Đỗ

Quyên, mài khoai xong phải làm gì để thành bột khoai. Đỗ Quyên nói, lấy
vải bọc lại, dùng nước xối qua nhiều lần, phía dưới dùng thau to đựng. Chờ
qua một đêm, bột khoai sẽ lắng đọng dưới đáy thau.

Hoàng Nguyên lại hỏi: "Mài xong đêm nay phải xối sao?"

Đỗ Quyên gật đầu nói xối đêm nay ngày mai có thể phơi nắng.

Thu thập xong, tỷ đệ cùng đi ăn cơm.

Trên đường, Hoàng Nguyên khẽ giọng nói với Đỗ Quyên: "Ngày mai ta

muốn rời núi một chuyến."

Đỗ Quyên nghe xong sửng sốt, rất nhanh nói: "Vậy ta đưa ngươi đi."

Hoàng Nguyên nói: "Vậy thì làm phiền ngươi. Ta thật không dám qua

Hoàng Phong Lĩnh đâu."

Đỗ Quyên nhịn không được cười rộ lên, thiếu chút nữa nói "Ngươi còn

không bằng Tảm cô nương", nhưng thấy không ổn nên nhịn lại.

Buổi tối, chủ tớ Tảm Lao Yên ăn chút cháo canh xong lại nghỉ ngơi.

Ban đêm ở nông thôn rất yên tĩnh, các nàng mệt nhọc lại đau đớn, một

đêm chưa từng tỉnh giấc. Điều này cũng giúp Đỗ Quyên đỡ phiền toái, đỡ
phải trở về phòng đối mặt Tảm Lao Yên. Không phải là sợ nàng, không
phải xấu hổ, cũng không phải phẫn hận sinh khí, mà là... không lời nào để
nói.

Đúng vậy, Đỗ Quyên cảm thấy không có gì để nói với nàng.

Chỉ là tính toán của Hoàng Nguyên chung quy rơi vào khoảng không.

Buổi tối, cả nhà Đỗ Quyên đang mài khoai núi, rửa khoai thì bên ngoài có
người kêu cửa. Là Lâm Xuân trở lại, còn mang Tảm Hư Cực đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.