Nhất thời, tinh thần mọi người phấn chấn. Ăn xong, mỗi người tự giác
làm việc của mình: Hoàng Tước Nhi thu thập bát đũa rửa bát; Hoàng Lão
Thực đem tảo ra sân phơi, bởi vì gà đã lên chuồng; Phùng Thị và Đỗ Quyên
đi vào phòng lấy trứng gà,
Trứng gà đựng trong một cái sọt đan bằng tre, đặt ở đầu giường Phùng
Thị.
"Nấu bao nhiêu?" Đỗ Quyên hỏi.
"Nấu... bốn mươi." Phùng Thị tính nhẩm đáp.
"Nấu năm mươi đi." Đỗ Quyên sợ ít, "Ta muốn đưa chút cho Nhậm
thúc."
Phùng Thị không lên tiếng, cúi đầu đếm.
Hai mẹ con đếm đủ 50 trứng gà nâu bưng vào nhà bếp.
Thấy Hoàng Tước Nhi đã nhanh tay rửa xong bát đũa, Đỗ Quyên lập tức
trong trẻo nói: "Cha, cho heo ăn."
Hoàng Lão Thực vội ném chổi đi vào, khiêng thùng nước rửa bát ra
ngoài.
Trong bếp, Phùng Thị bắt đầu lấy nguyên liệu, trừ bỏ lá trà, muối và
tương, còn có một loại lá thơm được hái từ trên núi. Trong núi mua không
được tương dầu, đều dùng tương đậu nhà mình tự phơi.
Đỗ Quyên và Hoàng Tước Nhi rửa trứng gà.
Rửa xong bỏ vào nồi.
Hoàng Tước Nhi bên bếp lò nhóm lửa.