ĐIỀN DUYÊN - Trang 565

thì khác, nàng há mồm liền khiển trách. Cho nên thấy nàng tới, Hoàng
Tước Nhi vội tránh xa.

"Không có việc gì coi như xong. Ta chỉ đến xem."

Con trai không ở nhà, nàng cũng lười dong dài với con nít.

Mới xoay người muốn đi, bỗng nhiên nhìn thấy mấy con gà mái đang

ngồi xổm trên tường viện, lông hồng sáng bóng, hiển nhiên là gà nhà lai gà
rừng, nàng liền dừng bước.

"Các ngươi nuôi gà thật tốt. Có hơn ba mươi con?" Nàng hỏi.

"Ai. Hơn ba mươi con. Đã sắp không có. Ông ngoại mang muối đến, đưa

cho nãi nãi một ít, quá năm muối thịt heo dùng một chút, hiện tại đã hết.
Chúng ta không có tiền mua muối, nương muốn dùng gà đổi muối ăn. Ta
không xiêm y mặc, cũng muốn dùng gà đổi. Mùa đông không có bông làm
chăn, cũng muốn dùng gà đổi. Trong nhà bàn bị lung lay, giường cũng hỏng
rồi, không có tiền tìm thợ mộc làm... Nãi nãi, ngươi đi về hả? Nãi nãi, nhà
ngươi thịt khô còn có bao nhiêu? Nãi nãi, lúc nào Nhị thúc ở không —— "

Câu nói sau cùng là nói vói theo bóng lưng của Hoàng đại nương, bởi vì

lúc Đỗ Quyên nói không có tiền mua muối, nàng đã vội bỏ đi.

Đỗ Quyên vội vàng truy nàng, ý nói nếu thịt khô còn nhiều, nàng muốn

mượn chút thịt khô. Nếu Nhị thúc rãnh rỗi, tốt nhất có thể hỗ trợ sửa bàn
làm giường.

Nhưng Hoàng đại nương như một trận gió chạy xa.

Có thể không đi sao?

Nàng đến tìm đại nhi tử đi hỗ trợ xới đất, không phải tới nghe cháu gái tố

khổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.