ĐIỀN DUYÊN - Trang 821

Phùng Thị không nghe.

Đỗ Quyên nóng nảy, ăn vạ nói, dầu này là tiểu dượng cho nàng.

Bởi vì nàng nấu ăn ngon, tiểu dượng ăn thích, nói thiếu cái gì thì kêu hắn

đưa. Cho nên hôm này chiên sườn, quay đầu nàng đưa sườn chua ngọt cho
tiểu dượng, lại kêu hắn đưa chút đến.

Phùng Thị nghe xong vừa tức vừa gấp, nhưng nàng không có biện pháp.

Đừng nhìn Đỗ Quyên bình thường rất dễ nói chuyện, một khi nàng muốn

làm không ai có thể ngăn cản, không muốn làm cũng không ai có thể miễn
cưỡng nàng làm, ngay cả cha mẹ chồng đều không lay chuyển được nàng,
đừng nói người mẹ này.

Nàng đành phải mắng: "Xương mà có gì ăn ngon? Hừ, nếu thật tốt nãi

nãi ngươi có thể cho ngươi sao? Keo kiệt như vậy, lóc thịt còn sạch sẽ hơn
chó gặm nữa! Xương cốt trụi lủi có gì ăn đâu? Ngươi còn muốn phí dầu
chiên. Nàng không nỡ cắt thịt cho. Cha ngươi thật không phải con ruột
nàng..."

Thao thao nói, nàng bắt đầu quở trách bà bà bất công, càng nói càng tức.

Đỗ Quyên ghé sát vào nàng thần bí nói: "Nương! Ta nói ngươi nghe,

xương sườn mới tốt đó, so với thịt béo còn tốt hơn. Người ta không hiếm
lạ, ta hiếm lạ. Không phải vì thèm ăn, mà xương hầm nhừ, ăn mau lớn.
Không lừa ngươi, ta đọc ở trong sách."

Vừa nghe nói đọc ở trong sách, Phùng Thị liền im tiếng.

Hoàng Lão Thực thấy mẹ con tranh luận xong, vội đi tìm búa chặt

xương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.