ĐIỀN DUYÊN - Trang 930

Rồi Phùng Thị sinh con, nàng và gia đình nhỏ của mình đón tết, rất tự

tại.

Hai năm đầu khi mới ra riêng, bên này còn có thể đưa mấy bát đồ ăn

ngon cho hai cụ, xem như hiếu tâm, nhưng năm nay Đỗ Quyên không tính
đưa qua.

Đầu tiên cũng bởi vì ngày đó Hoàng lão cha nói chuyện làm cho nàng

triệt để rét lạnh tâm.

Nếu nói trước đây Phùng Thị không được lòng cha mẹ chồng, nên hiếu

kính cũng không được tốt, vậy những năm này tỷ muội các nàng xem như
đền bù điểm ấy, đối với mặt mũi gia gia nãi nãi hiếu thuận trong ngoài đều
làm được cực hạn, nhưng cũng không được tiếng tốt. Nàng còn có gì để
nói?

Từ khi gia gia nháo với ông ngoại, tính tình biến hóa rất lớn.

Hắn là một lão hán nông thôn rất giản dị, nhiều lắm có chút bất công.

Chuyện này ở nông thôn cũng thường thấy, không có gì đáng ngại; Nhưng
là, mấy năm gần đây hắn trở nên cố chấp. Một phần cố chấp là do không
muốn thấy ông ngoại tốt, không muốn nương tốt, liên quan cũng không
muốn tỷ muội các nàng tốt.

Loại cố chấp này, nói trắng ra chính là tâm lý vặn vẹo.

Tâm lý hắn vặn vẹo cũng không sao, Đỗ Quyên lười tiếp cận hắn.

Tiếp theo là chuyện mấy năm trước đưa đồ ăn qua bên kia. Bởi vì không

đưa thịt tươi nên đưa một chén đã nấu xong qua hiếu kính gia gia nãi nãi.
Năm nay bất đồng, các dạng thịt đều đưa qua, nhiều hơn so với đưa một
chén đi. Nàng không muốn xảy ra nhiều chuyện đưa thức ăn chín đi nữa.

Bởi vậy, Đỗ Quyên yên tâm thoải mái làm việc của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.