Món ăn này là nàng làm riêng cho Phùng Thị điều trị thân mình, có chút
giống "súp ba tiên" của kiếp trước, nhưng bên trong không chỉ có ba tiên,
mà có rất nhiều tiên.
Nàng nghĩ buổi tối khẳng định Lâm gia có thật nhiều đồ ăn, nên buổi
trưa đưa qua.
Đừng nhìn hôm nay là 30 giao thừa, bởi sáng sớm mỗi nhà đã dậy sớm
chuẩn bị cơm tất niên, nồi và bếp đều được sử dụng, bát bồn đều xài hết,
quá bận rộn nên buổi trưa ngược lại rất qua loa, bình thường đều là tùy tiện
đối phó một miếng coi như xong.
Lúc này, nàng đưa qua hai món ăn coi như đúng lúc.
Quả nhiên, Lâm gia huynh đệ ngửi thấy mùi canh cá chua, đều mừng đến
mặt mày hớn hở.
Vợ Đại Đầu cũng cực kỳ vui mừng, ôm Đỗ Quyên khen: "Thím cho
ngươi bú mấy tháng sữa, ngươi đối với thím tốt gấp bội lần so với đám khỉ
nhà thím. Mấy món này thím nhìn là biết thơm ngon. Tê ——" nàng hít
mũi —— "Chua cay. Ta nếm thử."
Vội kêu Lâm Xuân cầm đũa đến, trước chấm chút nước canh nếm.
Chép miệng, nhịn không được lại gắp miếng dưa chua ăn, luôn miệng
nói "Ngon... Ăn..." Có chút cay, miệng thẳng xuýt xoa.
Tay lại không ngừng, gắp một miếng thịt cá đút vào miệng.
Sáng sớm hôm nay thức dậy nàng đã bận rộn trong phòng bếp, hít khói
dầu đến no, không có chút khẩu vị nào. Không nghĩ tới tô canh chua cá này
lại làm cho nàng có khẩu vị, bởi vậy ăn dưa chua lại gắp măng chua, ăn
măng chua lại thêm lát cá, không có thìa, bằng không nàng còn muốn múc
thêm nước canh.