ĐIỀN DUYÊN - Trang 964

Phàm là cái gì là mang đến đưa gia gia nãi nãi. Trước mặt hay sau lưng,

nhất định lấy gia gia nãi nãi làm đầu. Gặp mặt, kêu cũng đặc biệt ngọt. Đối
với đứa cháu gái này, hắn nói không lại chửi cũng không được. Bằng
không, ngày mai sợ là nước miếng người trong thôn có thể làm hắn chết
đuối.

Trong phòng, ngoài phòng có mấy lão nhân, đều đã một bó tuổi, ai mà

không biết?

Hắn không dễ dàng khống chế cảm xúc của mình. Nhìn hai lão hán cười

khan một tiếng, hướng ra bên ngoài hô: "Bà già, ngươi chết thèm sao? Hôm
kia đưa nhiều thịt như vậy đến, còn có bánh trôi thịt và bánh chiên, còn có
cá tươi, ngươi còn không biết đủ? Đã quá ngọ (giờ ngọ = 12pm), đám trẻ
tới đây chúc tết, nước đều không uống một ngụm, trái cây cũng chưa ăn
một miếng, đã nói linh tinh. Để người nghe được còn ra bộ dáng gì!"

Thật là kỳ quái. Ngoài miệng hắn nói được rõ ràng nhưng trong lòng

không nghĩ như vậy. Hắn rất hận, cảm thấy con dâu cả cố ý dạy cháu gái
đối phó mình, cố tình không cho hắn dễ chịu, không chừng trong này còn
có công lao của ông xui Phùng Trường Thuận.

Bên ngoài, Hoàng đại nương miễn cưỡng trả lời: "Ai nói gì đâu? Chỉ là

đùa giỡn."

Rồi tiếp đón Đỗ Quyên tỷ muội ngồi.

Đỗ Quyên thấy bộ dáng không thành ý của nàng, cũng lười ngồi, liền

đứng.

Hoàng đại nương cố ý muốn vắng vẻ các nàng nên không nói nữa, cũng

không kêu ăn trái cây, cũng không kêu châm trà. Ngay cả Đại Nữu, Phượng
Cô đều không lên tiếng, ngược lại Lý bà mụ cách vách thân thiết kêu Đỗ
Quyên ngồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.