ĐIỀN DUYÊN - Trang 980

Hoàng lão cha cả giận nói: "Ngươi đang trù ẻo nàng chết hả? Còn không

ngồi xuống cho ta! Mẹ ngươi ở đằng kia, Đại cữu mẫu ngươi và tiểu cữu
mẫu đều ở đó, còn có các biểu tẩu ngươi, những người này đều không đủ
hầu hạ vợ ngươi sao? Cho dù nàng chết cũng có thể thu xếp được. Ngươi đi
làm cái rắm gì!"

Hoàng Lão Thực nghe xong há hốc mồm, ngượng ngùng ngồi xuống.

Đại cữu gia tỏ vẻ thân thiết, kêu Tiểu Bảo, phân phó nói: "Đi, đi xem đại

nương ngươi rồi về đây nói một tiếng."

Tiểu Bảo vội đáp ứng đi.

Hoàng lão cha hừ lạnh một tiếng, "Hàng năm đều phải làm một lần!"

Trong phòng bếp, Đỗ Quyên giúp Phùng Thị xoa nhẹ một hồi, cố nặn ra

nụ cười nói với mọi người: "Đại cữu nãi nãi, các ngươi đi ra ngoài phơi
nắng đi. Nơi này nhiều khói dầu, tro bụi cũng nhiều, đừng làm dơ xiêm y.
Nương ta đã có ta và tỷ tỷ ta chiếu khán."

Tuy Hoàng đại nương có chút sợ nhưng đến cùng vẫn không quản được

miệng mình. Nàng đã quen như thế, tức giận nói: "Đây là bày mặt mũi cho
chúng ta xem đâu..."

"Nãi nãi!" Đỗ Quyên gấp rút cướp lời, "Nương ta không bày mặt mũi.

Vài ngày trước Hoàng Ly muốn ăn bánh chiên, náo loạn vài lần, nương ta
đều không cho. Vì chuyện này, tối qua còn mắng nàng nữa."

Đại cữu nãi nãi vội nói: "Ái dà! Vợ lão Đại quá quan tâm. Ăn thì ăn, lưu

trữ làm cái gì?"

Đỗ Quyên nói: "Nương ta chính là như vậy. Làm việc không biết lấy

lòng người khác, cho nên thường là hương cũng đốt mà vẫn đắc tội Bồ Tát,
chịu thiệt nhất."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.