ĐIỀN DUYÊN - Trang 989

Hoàng lão cha thấy hắn xem trọng khuê nữ, mà không để cháu vào mắt,

tức giận gân xanh trên trán nổi lên, nói không ra lời, chỉ lặp lại "Đồ hỗn
hào."

Lão Thực cha bối rối, không biết tại sao hắn thành vô liêm sỉ.

Hoàng lão Nhị thấy nhi tử bị đại bá ghét bỏ như vậy, sắc mặt thật khó

coi, quát ra lệnh Tiểu Bảo mang Tiểu Thuận đi về nhà.

Tiểu Thuận là đứa bé khôn lanh khéo léo. Hắn nghe kêu chỉ đứng nhìn,

không kéo cây tùng kia.

Hoàng lão Nhị nghe xong càng tức giận, "Ngươi không nhổ cây, người ta

còn đề phòng ngươi như phòng trộm kìa!"

Một câu nhắc nhở Hoàng đại nương. Thân thích tới nhà, cửa phòng khóa

kín, đây là quy củ nhà ai mà coi cha mẹ và họ hàng như trộm?

Hoàng Lão Thực cứng họng, ứng phó không nổi cục diện phức tạp như

vậy.

Phòng riêng của khuê nữ, ngay cả hắn đều không đi vào, cho dù kêu

người cũng đứng ở cửa kêu, đã quen rồi, bởi vậy trước nay không cảm thấy
có gì.

Tiểu Hoàng Ly giòn giã nói: "Tỷ tỷ ta đọc sách viết chữ, sợ ta làm rối

loạn đồ của nàng mới khóa."

Một câu làm mọi người đều không có thanh âm.

Hoàng đại nương biết tỳ khí của Đỗ Quyên. Nếu hôm nay cưỡng bức

nàng mở cửa, không chừng nàng sẽ nháo cho cả thôn biết, nên cố nhịn.

Không phải bà sợ Đỗ Quyên, mà là phân tích lợi hại, cảm thấy nháo lên

thì không đáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.